Editor: mèomỡ
Đoàn Chính Trung nâng nàng dậy, bón chén đường nóng cho nàng, nàng cũng nghe lời há miệng uống hết. Bộ dáng của nàng giống rối gỗ, hình nhân.
Uống xong nước đường, Đoàn Chính Trung xoay người buông bát, nàng lập tức giữ chặt tay hắn.
“Đừng đi, van cầu ngươi.” Giọng nàng hơi run run.
Đoàn Chính Trung nhẹ giọng nói:“Được, ta không đi.”
Cầu Mộ Quân dường như an lòng một chút, vẫn kéo tay hắn, lẳng lặng nhìn hắn.
“Muốn uống chút cháo không?” Hắn lại hỏi.
Cầu Mộ Quân gật gật đầu.
Hắn lại dịu dàng bón cháo cho nàng, giống như lúc nàng sinh bệnh lần trước. Mỗi lần nàng nằm ở trên giường, đều là lúc hắn đối tốt với nàng nhất.
Uống xong cháo, hắn lấy khăn tay lau khóe miệng cho nàng, sau đó buông khăn tay, nhìn nàng.
“Muốn nằm xuống hay là ngồi?” Hắn hỏi.
Cầu Mộ Quân lại giữ chặt tay hắn, nhẹ nhàng nói:“Ngồi.”
Hắn nhìn nàng, hỏi:“Vừa rồi, hình như ta thấy trên người ngươi có thương tích.”
Cầu Mộ Quân chấn động, cả người hơi run lên, cúi đầu, không tự giác buông lỏng tay hắn ra, rụt lùi vào bên trong giường.
“Sao lại có vết thâm này?” Hắn thản nhiên hỏi, hai mắt vẫn nhìn nàng chằm chằm, giống như thân thiết lại giống như mang theo nghi ngờ thẩm vấn.
Cầu Mộ Quân chậm rãi lùi vào bên trong giường, cuộn người lại, cúi đầu thật sâu, run giọng nói:“Là...... Không cẩn thận, bị thương.”
“Vậy sao?” Hắn hỏi.
Nàng gật đầu, không nói nữa.
Nhưng hắn lại bỏ qua. Giống như thật sự tin nàng, dùng giọng điệu quan tâm nói:“Đợi lát nữa bôi thuốc, sẽ nhanh khỏi. Về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526035/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.