Editor: mèomỡ
Nàng vẫn duy trì tư thế nằm vô sỉ ở trên giường, nhìn ánh mặt trời bên ngoài vẫn rực rỡ như thế, ánh nắng khiến nước mắt chảy ra.
Nước mắt vẫn rơi, ánh mặt trời cũng không thể hong khô hết được, trong đầu nàng vẫn trống rỗng.
Có thể nhớ được bóng đen lờ mờ kia cùng kích tình khó quên, nhưng đây cũng là điều nàng không mong muốn nhất.
Con đường phía trước, nàng không biết nên đi thế nào.
Theo như trong sách, theo lời dạy của thánh nhân xưa, hẳn nàng nên lấy cái chết tẩy rửa nhục nhã, nhưng...... nàng muốn sống.
Nàng muốn cười chính mình, không muốn chết, ngươi còn muốn làm cái gì đây? Đứng dậy, trở lại Đoàn phủ, coi như không phát sinh chuyện gì sao? Nước mắt lại chảy ra.
Nàng chống người ngồi dậy, lấy quần áo từng món từng món tự mình mặc vào. Thi thể Đoàn Tử Thông vẫn nằm trên mặt đất, nàng đi qua chưa từng liếc mắt một cái.
Chim vẫn hót, rừng trúc vẫn xinh đẹp như trước, mặt trời cũng vẫn sáng lạn. Nhưng những thứ xinh đẹp này lại càng khiến nàng đau lòng.
Nàng lê thân mình bủn rủn, chống vào cây trúc xanh biếc đi về phía trước, gió nhẹ thổi đi vết thương cùng nước mắt. Thất thần trở lại Đoàn phủ, Tiểu Nhụy thân thiết gọi, nàng khẽ hỏi:“Đoàn Chính Trung đâu?”
“Tiểu thư người quên rồi sao? Lão gia từ sáng sớm đã tiến cung rồi.” Tiểu Nhụy nói.
Cầu Mộ Quân không hỏi lại, chậm rãi vào phòng, chống lên bàn quay đầu lại nói:“Tiểu Nhụy, ta muốn tắm rửa.”
“A? Sớm như vậy......” Tiểu Nhụy hơi ngạc nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526033/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.