Editor:mèomỡ
Tiếng gào khóc đột nhiên dừng lại, Cầu Mộ Quân đứng ở sau lưng Đoàn Chính Trung, dùng trâm kề lên cổ hắn.
“Thả hắn ra!”
Trong mắt nước mắt chưa khô, Cầu Mộ Quân hung hăng nói.
“Cầu tiểu thư......” Cố Dật Lâu kinh ngạc mà lại đau lòng nhìn cảnh tượng trước mắt, không biết nên nói cái gì.
Nàng cứu hắn còn uy hiếp Đoàn Chính Trung như vậy sẽ có hậu quả gì? Huống chi, tay nàng nhanh bằng Đoàn Chính Trung sao?
Thị vệ nhìn Đoàn Chính Trung, cùng đợi mệnh lệnh của hắn.
Vẻ mặt Đoàn Chính Trung không chút thay đổi, chậm rãi nói:“Thả hắn.”
Thị vệ buông đao đang kề trên cổ Cố Dật Lâu xuống. Cố Dật Lâu đứng im ở tại chỗ, nhìn nàng không chuyển mắt.
“Đi mau!” Cầu Mộ Quân lớn tiếng thúc giục.
“Cầu tiểu thư......”
Cố Dật Lâu nhìn nàng nói:“Mộ Quân, Cố Dật Lâu này phụ ngươi một lần, nguyện trả lại gấp ba!” Nói xong, bóng đen chợt lóe, đã không thấy bóng dáng hắn.
Cầu Mộ Quân buông trâm cài trên cổ Đoàn Chính Trung ra, che miệng khóc òa lên.
Nàng không cần hắn báo đáp nàng, không cần chờ nàng giống nàng lúc trước chờ hắn, chỉ cần hắn bình an chỉ cần hắn có thể tiếp tục sống.
“Ngươi cho rằng hắn có thể thoát được sao?” Giọng nói của Đoàn Chính Trung không nhanh không chậm nhàn nhã vang lên bên tai nàng
Cầu Mộ Quân ngẩng đầu, vừa khéo thấy hắn lấy ra một cái ống trúc nhỏ từ cổ tay áo. Mở ống trúc nhỏ, một con ong mật từ bên trong bay ra, vòng vo vài vòng trong sân sau đó bay thẳng ra đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526003/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.