Editor: Mèomỡ
Quay lại, là -- Đoàn Chính Trung!
Hắn cúi đầu nhìn xuống dưới chân nàng, nàng theo ánh mắt hắn nhìn xuống, chỉ thấy phía sau gót chân là một mảnh gạch ngói vụn dựng thẳng, nàng tiếp tục lùi chỉ sợ sẽ bị đâm vào.
Đứng dịch ra, xoay người dùng đỉnh đầu đối mặt với hắn.
“Sao ngươi lại tới đây?” Giọng nói nho nhỏ, dịu dàng.
“Nhìn thấy ngươi.” Giọng nói không nghe ra cảm xúc.
“Ta không phải cố ý, chỉ là...... chỉ là muốn xem hội hoa xuân một chút, lúc sáng đã quên nói với ngươi.” Nàng tiếp tục cúi đầu.
Đoàn Chính Trung nhìn nàng trong chốc lát rồi xoay người đi theo đường lúc đến.
Cầu Mộ Quân phản ứng lại, lập tức đi theo.
“Ngươi tới bằng cách nào?” Đuổi kịp bước chân hắn, Cầu Mộ Quân hỏi.
“Qua cầu.”
“A? Vậy không phải rất xa sao?”
Đoàn Chính Trung không nói gì, nàng cũng không hỏi lại chỉ đi theo hắn.
Không phải hắn tức giận sẽ lập tức phát tác sao? Sao vẫn không nói đến chuyện trừng phạt nàng tự tiện ra khỏi phủ? Hay là chuẩn bị về sẽ dùng trọng hình?
Cầu Mộ Quân còn cúi đầu nghĩ, Đoàn Chính Trung đi phía trước bỗng dừng bước.
Nàng đâm vào lưng hắn nên vội ngẩng đầu lên, sau đó thấy một hồ nước trước mắt.
Đường đi qua là một dãy đá trồi lên mặt nước, mặt đá trơn bóng, chỉ sợ không lưu ý một chút sẽ ngã xuống nước.
Đoàn Chính Trung vươn tay nắm lấy tay nàng.
Trong lòng nàng run lên, mặt cũng lập tức đỏ lên.
Cũng may hắn là đưa lưng về phía nàng nên không thấy được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1525986/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.