Editor: mèomỡ
“Đoàn Chính Trung, ta xin ngươi mà. Ngươi hãy phạt một mình ta, đừng liên lụy đến người vô tội...... Ta xin ngươi!” Cầu Mộ Quân thấy hạ nhân giơ cây gậy thật lớn lên, la to.
“Đừng mà...... Đừng mà......” Cầu Mộ Quân bất lực rơi nước mắt, Đoàn Chính Trung vẫn thờ ơ như cũ.
“Nghĩa phụ......”
“Đoàn Chính Trung...... Lão gia......”
“A --” Tiếng thét chói tai của Cầu Mộ Quân cùng tiếng kêu thảm thiết của Đoàn Tử Thông đồng thời vang lên, gậy đánh mạnh vào trên đùi Đoàn Tử Thông.
“Tiếp tục đánh.” Đoàn Chính Trung bình tĩnh nói.
Sau đó lại là một đòn thật mạnh giáng xuống.
Hạ nhân buông tay, Đoàn Tử Thông ngồi phịch trên đất, đau đến muốn ngất đi.
Cầu Mộ Quân sớm không nói được lời nào, nàng luôn luôn kiên cường giờ cũng thất thanh khóc lên.
“Lôi ra ngoài.” Đoàn Chính Trung ra lệnh một tiếng, hạ nhân lôi thiếu gia ngày xưa ngoài cửa, trên mặt đất lưu lại hai vết máu thật dài.
Cầu Mộ Quân nhìn vết máu, ngây ngốc không có biểu cảm, không nói gì.
Đoàn Chính Trung chậm rãi quay đầu lại, nhìn nàng một cái, nói:“Đưa phu nhân đến Tây lâu.”
“Đoàn đại tổng quản --” Cầu Mộ Quân đột nhiên mở miệng nói.
“Ngươi bỏ ta đi, ta không phải người an phận, nói không chừng ngày nào đó ta sẽ khiến ngươi xấu hổ, để tránh đến lúc đó ngươi ở kinh thành này mất hết mặt mũi, bây giờ ngươi vẫn nên bỏ ta đi.”
Đoàn Chính Trung nhìn nàng, trên mặt vẫn bình tĩnh như trước.
Bốn mắt nhìn nhau, yên lặng hồi lâu, Đoàn Chính Trung nói:“Hoàng Thượng ban hôn, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1525970/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.