Edit: Bất Niệm
Không khí âm trầm dần dần phai nhạt trong Kinh thành. Bên ngoài, thanh âm bi thống dần lắng xuống, sắc mặt của người phủ Hiền Vương lại đặc biệt vui mừng, có điều mọi người đều ẩn giấu vô cùng kín kẽ, người ngoài khó có thể phát hiện ra được.
Không có giăng đèn kết hoa, không có pháo nổ tưng bừng, thậm chí không có cả giao bái Thiên Địa, một đám người chỉ thay quần áo mới, ngồi cùng nhau ăn một bữa cơm là coi như làm xong lễ.
Đến tối, Bắc Đẩu và Tiểu Tư bị đưa vào động phòng.
Lúc sắp bước vào cửa, Bùi Cẩn lại đột nhiên kéo Bắc Đẩu lại, nhỏ giọng nói: “Ta bảo này, ngươi có biết phải làm như thế nào không?”
Bắc Đẩu… Người này quá mức thuần khiết, chắc là không biết đúng không?
Bắc Đẩu liếc hắn một cái, thản nhiên nói: “Đừng quên ta là đại phu.”
Hắn là đại phu, hơn nữa còn là đại phu y thuật cao minh, những chuyện kia làm sao mà hắn không hiểu được? Hừ, dám xem nhẹ hắn!
Bùi Cẩn nghĩ nghĩ cũng thấy đúng, liền cợt nhả nói: “Vậy chúc ngươi vui vẻ!”
Bắc Đẩu “Ừ” một tiếng, muốn đi.
Ai ngờ Bùi Cẩn lại kéo hắn lại, “Ngươi xác định là ngươi thật sự hiểu?”
“…”
Bị lôi kéo nửa ngày, Bắc Đẩu mới bỏ rơi được Bùi Cẩn đi vào phòng. Nghĩ tới ánh mắt giảo hoạt lúc cuối của Bùi Cẩn, trong lòng Bắc Đẩu đột nhiên có chút dự cảm bất thường. Bất quá rất nhanh đã bị hắn quẳng ra sau đầu.
Đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-kiem-che-chut/2693825/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.