Edit: Bất Niệm
Bùi Cẩn nhìn vẻ mặt phẫn nộ cùng ủy khuất của Nhan Thế Ninh, trong lòng cảm thấy rất ấm áp, đến khi hắn nhìn xuống phía dưới người nàng thì dưới bụng lập tức buộc chặt.
Áo lót kia làm từ lụa trắng, vừa mỏng vừa có thể nhìn xuyên qua, cảnh vật bên trong lung linh như ẩn như hiện, thậm chí hắn có thể nhìn thấy hai trái đào khẽ nhếch lên. Vai trơn bóng, xương quai xanh mịn màng, làm cho người ta hận không thể cắn một cái.
Bùi Cẩn không nhịn được nữa, xuống giường đi tới bên cạnh nàng, một tay kéo eo thon của nàng dán sát lên người mình, không đợi nàng mở miệng liền cúi đầu hôn xuống.
Nhan Thế Ninh vì muốn tránh mà liên tiếp lùi về phía sau, Bùi Cẩn lại đuổi sát không buông, mút đôi môi của nàng một cách nhiệt tình. Phía sau lưng là bàn, không thể lùi lại được nữa,khiến cho nụ hôn của Bùi Cẩn càng ngày càng bá đạo, Nhan Thế Ninh ngửa cổ, đứng không vững, chỉ có thể đưa hai tay ra sau chống vào cạnh bàn, vì thế nàng cùng Bùi Cẩn càng dính sát hơn, thậm chí nàng có thể cảm nhận được cứng rắn của Bùi Cẩn.
Bùi Cẩn hôn môi của nàng thỏa thê xong liền chuyển xuống đầu vai vừa tròn vừa bóng loáng khiến máu nóng trong người hắn phun trào, không nhịn được liền cắn một ngụm.
Nhan Thế Ninh bị hôn đến đầu óc choáng váng, lại bị cắn mạnh như thế, lập tức kêu lên, “Đau!”
Bùi Cẩn cười hắc hắc, đưa lưỡi liếm liếm dấu răng trên vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-kiem-che-chut/2693763/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.