Nhìn thái tử rời đi, Nhan Thế Ninh cũng không muốn quan tâm tới người kia nữa, bước nhanh tới chỗ náo nhiệt.
Bùi Cẩn nhìn dáng người thướt tha của nàng, suy nghĩ: Lại nẩy nở hơn lúc nhỏ rồi.
“Đệ đang nhìn cái gì vậy?”
Bùi Cẩn đang nhìn đến xuất thần, chợt nghe một giọng nói lạnh lùng phía sau, trong bụng nhảy dựng, quay đầu lại thấy Thất hoàng tử Bùi Chuơng, lạnh nhạt thi lễ, mỉm cười nói: “Hóa ra là Thất ca. Đệ đang nhìn khu vườn, huynh xem mỹ nhân rực rỡ như mây, quả nhiên là tiên cảnh của nhân gian.”
“Bất quá đều là dung chi tục phấn (những người dung mạo tầm thường).” Thất hoàng tử chê bai không chút khách khí.
Bùi Cẩn mỉm cười không nói.
Bùi Chương nhìn lướt qua, ánh mắt dừng lại trên người Nhan Thế Ninh trước mặt: “Đệ có biết chuyện Thập đệ và Nhan gia nhị tiểu thư không?”
“Đệ mới từ Nam Cương trở về, còn chưa biết xảy ra chuyện gì đâu. Không bằng Thất ca nói nghe một chút xem.” Vẻ mặt Bùi Cẩn tò mò.
Bùi Chương híp híp mắt, nói: “Chậm nhất là đầu năm sau, đệ sẽ được uống rượu mừng của bọn họ.”
“Thật không? Vậy đây thật sự là việc vui!”
Bùi Chương nhìn dáng vẻ tươi cười của hắn, chỉ cảm thấy ngứa mắt, thâm trầm nói: “Là việc vui, đến lúc đó thái tử được Nhan Chính giúp đỡ, chỉ sợ sẽ càng kê cao gối ngủ không cần lo âu.”
Bùi Cẩn ung dung trả lời: “Nhan tướng quân người như danh, rất chính trực, cho dù là ai, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-kiem-che-chut/2693713/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.