Khi ý thức của Phật Sinh trở về cơ thể thì nàng cũng đã ở trong U Vương Phủ. Trong nhất thời, Phật Sinh có chút nghi hoặc, sao nàng lại trở về đây?
Nhưng chuyện này đã không còn quan trọng nữa, Phật Sinh không phải là người thích truy cứu những chuyện đã qua. Nếu đã về rồi thì cứ đi xem Hoắc Đình Vân thêm một chút vậy.
Nàng nghĩ mình sắp chết thật rồi.
Một đường lắc lư trở về phòng, Mai Hương và Hạ Hà đều không có mặt, nàng đẩy cửa ra, muốn nhìn thấy mặt của Hoắc Đình Vân lần cuối. Có lẽ là hắn đang ngủ, nhưng không sao, có thể nhìn thấy mặt, nói một câu di ngôn cũng là tốt lắm rồi.
Nàng mở miệng, chỉ kịp gọi tên của hắn: “Hoắc Đình Vân…”
Cảm ơn ngươi.
Mấy chữ sau cùng bị kẹt lại trong cổ họng, không thể thốt ra được thành lời.
Hoắc Đình Vân tiếp được nàng, nghe được mấy lời thì thầm trước khi nàng mất đi ý thức.
Ánh mắt của hắn trở nên lạnh lùng, sau khi dìu nàng trở về giường nằm thì mới phát hiện đôi tay dính đầy máu. Hắn cẩn thận lau sạch tay, rồi chợt nghe thấy một tiếng gió rất nhỏ và một tiếng động bí mật.
Một lát sau, ngọn nến duy nhất trong phòng đung đưa liên tục, sau đó đột nhiên chiếu ra hai bóng người.
Chính là hai người đang truy sát Phật Sinh.
Bọn chúng tuyệt đối sẽ không làm trái quy định của Hắc Thạch, để cho Phật Sinh sống sót. Chỉ có điều người trước mắt này là… ma bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-cua-ta-yeu-duoi-khong-the-tu-ganh-vac/2674835/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.