“Chàng đừng có…” Phật Sinh cụp mắt, có một chút khó xử. Tuy nói hiện tại kinh nghiệm của nàng đã vô cùng dồi dào, nhưng mỗi lần thân mật thì nàng vẫn cảm thấy ngại ngùng. Tính tình của nàng tùy tiện đã quen, cho nên chỉ do dự một lát rồi nói thẳng: “Chàng không thể khống chế bản thân một chút sao?”
Hoắc Đình Vân cười, tiếng cười có chút khàn khàn: “Bảo bối, ta khống chế không nổi.” Thứ dưới hạ thân cảm nhận được sự hưng phấn của chủ nhân, tất nhiên là không thể khống chế được mà từ từ to ra, rồi nhảy lên. Huống hồ Hoắc Đình Vân cũng không muốn làm thế, bởi vì hắn rất thích nhìn dáng vẻ xấu hổ của nàng.
Nói tóm lại, mọi thứ đều rất thỏa mãn.
Về phần nữ tử kia, sau khi mua về thì Phật Sinh định đưa nàng ta cho Hướng Cổ để làm thê, nhưng không ngờ nàng ta lại có hứng thú với Hoắc Đình Vân hơn.
Nữ tử kia tên là Tiểu Lan, nhìn thì rất nhu thuận ngoan ngoãn, nói gì cũng nghe, chỉ là hay thích sáp tới chỗ của Hoắc Đình Vân.
“Thiếu gia, mời uống trà.” Nàng ta hiển nhiên là đã xem mình như tỳ nữ kề cận của Hoắc Đình Vân.
Khi Phật Sinh nhìn thấy cảnh này: …
Nàng yên lặng mắng một câu: “Trêu hoa ghẹo nguyệt.”
Hoắc Đình Vân hình như đã nghe thấy, hắn ngẩng đầu hỏi: “Hoa ở đâu thế?”
Thật ra thì Hoắc Đình Vân là một người rất tự giác, hắn chưa từng cho Tiểu Lan sắc mặt tốt, cũng từng nói rõ với nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-cua-ta-yeu-duoi-khong-the-tu-ganh-vac/2674800/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.