Chỉ có điều, mắt thấy chính mình sắp đạt thành tâm nguyện. Thì bỗng dưng, không kịp phòng ngừa, Phong Khinh Hàn lại đột ngột có cảm giác, tay trái của bản thân giống như đã hoàn toàn mất đi kiểm soát, cư nhiên lại nhanh như chớp giữ chặt lấy tay phải của mình.
Nếu có người hỏi Phong Khinh Hàn, tay trái bóp cổ tay phải là cảm giác thế nào, hắn nhất định sẽ nói cho đối phương biết, tổng hợp lại cũng chỉ có bốn chữ, đó chính là - vô cùng quỷ dị.
Nhíu mày, Phong Khinh Hàn liền thử khống chế tay trái của mình. Nhưng vừa thử, sắc mặt hắn liền đã không khỏi trở nên âm trầm đến đáng sợ.
Bởi vì hắn phát hiện, cả cánh tay trái của mình cũng đã hoàn toàn mất đi tri giác, tựa như không còn thuộc về bản thân nữa.
Cho dù có dùng đầu gối để nghĩ, Phong Khinh Hàn cũng biết, chuyện này, nhất định là thoát không khỏi liên quan với hai người nào đó ở trong thức hải của mình.
Nhưng so với tức giận, điều làm hắn kinh ngạc hơn chính là, hai người bọn họ đồng tâm hiệp lực, cư nhiên lại có thể từ trong tay hắn cướp lại được quyền điều khiển cơ thể, mặc dù chỉ là một bộ phận…
“Các ngươi rốt cuộc đã làm gì? Mau buông tay ra cho ta!”
Ở bên trong thức hải, đang cùng Hạ Vãn Ý hợp sức điều khiển tay trái của Phong Khinh Hàn, Kì Ngân liền tức giận gầm lên :“Làm gì sao? Cái này nên để ta hỏi ngươi mới đúng.”
“Phong Khinh Hàn, ngươi thật sự là muốn tìm chết mà!”
Còn tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-cua-ta-nhan-cach-phan-liet/379279/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.