Kể từ ngày Sở Ly xuyên không đến dị giới, cũng đã sắp được tròn vẹn một năm.
Một năm này, trải qua rất nhiều biến cố, thăng trầm, cố gắng trổ hết tài năng, khó khăn lắm mới có thể được ma giáo giáo chủ nhận làm đồ đệ, Sở Ly lúc này mới xem như là chân chính có chỗ đặt chân trên thế giới này.
Thân làm đệ tử thân truyền được kỳ vọng nhất, vì để không ngừng trưởng thành, tăng cường tự thân, Sở Ly cũng không hề chỉ ngồi yên một chỗ tu luyện, mà còn sẽ thường xuyên nhận nhiệm vụ trong giáo, ra ngoài lịch luyện.
Chỉ có điều, sinh sống ở xã hội pháp trị quá lâu, mặc dù đã cố gắng thích nghi, Sở Ly vẫn như cũ không thể nhìn rõ hết được nhân tính hiểm ác.
Bởi vì tranh đoạt bảo vật, hai tên giáo chúng cùng đồng hành với y, cư nhiên lại nhân lúc y hoàn thành nhiệm vụ, bị trọng thương mà hạ độc thủ ở sau lưng y.
Mưa như trút nước, tất cả át chủ bài đều đã vận dụng trong lúc cùng yêu thú đối kháng, thời khắc này, tấm truyền tống phù vừa bị xé nát kia cũng đã là gia sản cuối cùng của Sở Ly.
Giày không ngừng giẫm đạp vào trong nước mưa, vang lên tiếng ‘lộp bộp’. Mặc cho khóe môi không ngừng có máu tươi rịn ra, thân thể cũng đau nhức khôn kể, Sở Ly vẫn không dám ngừng lại một giây một phút nào.
Bởi vì y biết, truyền tống phù chỉ có thể đem bản thân đưa đến vị trí cách xa ba dặm. Nếu y không nhanh chóng đào thoát, bị đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-cua-ta-nhan-cach-phan-liet/379267/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.