Kì Ngân đều đã nói như vậy, biết rõ mạng ngươi quan trọng, Hạ Vãn Ý cũng liền thở dài trong lòng, cúi người đem Sở Ly ôm lên. Suy tư một chút lại lựa chọn đi đến chủ điện của y.
Mặc dù đi từ vị trí này đến chủ điện có chút phí sức, thế nhưng, vẫn tốt hơn để y tỉnh lại, nhìn thấy bản thân nằm trên giường của hắn, có đúng không?
Khi đó, dù cho hắn giải thích thế nào đi nữa, y khẳng định cũng sẽ tức giận, không vui.
Sau khi hắc y nhân chết, không có linh lực chèo chống, kết giới phòng không được bày ra ở xung quanh hiển nhiên cũng đã vỡ tan, không ngăn được bước chân của Hạ Vãn Ý.
Bước bước sinh phong, chưa đến nửa khắc sau, Hạ Vãn Ý cũng đã xuất hiện ở trong chủ điện của Sở Ly. Hơn nữa, còn vô cùng có chủ đích mà đem y ôm tới bên chiếc giường cỡ lớn, dùng gỗ đàn chế tạo đặt ở giữa phòng.
Nhẹ nhàng đặt Sở Ly nằm xuống giường, nhìn xem ống tay áo đã lây dính không ít máu tươi của mình, Hạ Vãn Ý liền nhíu mày.
Chỉ có điều, đúng vào lúc hắn do dự không biết có nên chuẩn bị chút nước nóng để chính mình sử dụng, lại thuận tay lau chùi vết thương cho Sở Ly hay không, thì ánh mắt hắn liền đã vô tình chú ý tới một tấm gỗ nhỏ đặt trên đầu giường của y.
Mảnh gỗ này dài khoảng một gang tay, từ trên xuống dưới đều được quét sơn đỏ, bởi vì được đặt thẳng đứng trên đầu giường, nên thoạt nhìn cũng có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-cua-ta-nhan-cach-phan-liet/379262/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.