Lúc này, bên dưới phòng của Sở Ly, Bạch Yêu Yêu, Mục Viễn Khanh cùng với tam đường chủ và ba tên đệ tử tinh anh khác cũng đã sớm ngồi đả tọa trên giường, nhắm mắt nhập định.
Linh khí xung quanh không ngừng cuộn trào, khi rơi vào trên người bọn họ, lại nhanh chóng hóa thành từng sợi hắc khí, mang theo cảm giác tà dị.
Chỉ có điều, đúng vào lúc này, một thanh âm kỳ lạ, không mấy hài hòa cũng đã đột ngột vang lên, phá nát sự tĩnh lặng của nơi đây.
Mà phương hướng truyền tới, vừa vặn cũng liền là trên đỉnh đầu của bọn họ, chỉ cách một lớp sàn gỗ.
“A!!!”
Đây là một giọng nam, từ âm thanh đến xem, tuổi tác cũng chỉ nằm khoảng trên dưới đôi mươi.
Cũng không biết là đang tiếp nhận điều gì, thanh âm của đối phương lại có chút trầm thấp, tựa như khổ sở, lại tựa như đang cố gắng nhẫn nhịn gì đó.
Mặc dù tiếng động này cũng không phải rất lớn, nhưng bởi vì trận pháp cách âm trên thần chu vẫn chưa mở ra, cộng với thính giác của tu sĩ đa phần đều rất nhạy bén, nên một tiếng than nhẹ này, giữa bốn bề tĩnh lặng cũng đã có thể truyền đi rất xa.
“A…”
“Đau…Tiểu Sở Sở, nhẹ…nhẹ tay một chút…hông của ta…”
“…”
Sáu đôi mắt gần như là mở ra trong cùng một lúc, sau đó, bầu không khí liền chìm vào trong tĩnh mịch, thứ duy nhất còn sót lại, cũng chỉ có âm thanh khiến người ta nghe vào liền dễ dàng suy nghĩ miên man kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-cua-ta-nhan-cach-phan-liet/2691966/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.