Đồ Nương há miệng thở dốc, mắt vẫn bị bịt kín nhưng miệng mũi và lỗ tai thì không bị che lại.
Nàng nuốt nuốt nước miệng, chịu đựng cổ họng đau rát nhỏ giọng nói: "Thảo dân không biết chữ, cũng không biết bộ y phục kia là y phục của nha hoàn.... Bình thường đều nằm dưỡng bệnh ở vương phủ, cũng chưa đi dạo vương phủ bao giờ, rất nhiều chuyện đều không hiểu.... Lúc đó... chỉ biết... hắn là Vương gia, cũng không biết hắn là vị Vương gia thứ mấy. Sau khi dưỡng bệnh xong, thảo dân tự thấy mình không xứng với Vương gia, rời phủ trốn đi, nhưng lại nghe nói phủ đệ Vương gia đang nhận người... đầu óc nóng lên......"
"Ngươi là nói, ngươi tưởng Thất vương phủ đang tuyển người nên trong lúc vô tình mới vào nhầm Tam vương phủ?"
Đồ Nương gật đầu: "Lúc thảo dân đi vào vẫn mặc xiêm y của Thất vương phủ, quả thực không phải cố ý... chỉ là âm kém dương sai, cho nên vẫn luôn đợi trong phủ. Công công.... Công công còn lừa ta kí văn tự bán đứt, nhất định không chịu trả lại cho ta...."
Đồ Nương không nhắc đến chuyện của Trúc Ngọc, chỉ nói chuyện nhập phủ. Nàng cũng không phải người ngu dốt, vừa mới nghe mấy lời kìa của Mạc Xuyên liền hiểu được ý tứ trong đó, sau đó thuận theo phối hợp, nói đúng 7, 8 phần sự thật.
Đợi Đồ Nương nói xong, Tam vương gia liền tức giận quát: "Bẻ cong sự thật! Thỉnh phụ hoàng minh giám!"
Hoàng Thượng nghe Đồ Nương nói xong, im lặng tự hỏi một chút, cảm thấy có vẻ có chút gượng ép. Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-co-gia-hai-luong-bac/1704752/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.