Trời xanh, mây trắng, nắng vàng. 
Tiếng sóng biển rì rào. 
Làn gió mang theo vị mặn mà của biển khơi. 
Cánh chim hải âu liệng quanh trên biển. 
Giữa lòng biển khơi, dưới ánh nắng êm dịu và làn gió thoảng, khung cảnh hôn lễ tựa như một chốn tiên cảnh. 
Cỏ nhân tạo xanh mơm mởn. Vô số loài hoa thi nhau đua sắc, tỏa hương thơm ngào ngạt. 
Khách mời đến tham dự ai cũng nhiệt tình, nói đùa vui vẻ, dùng những câu từ mĩ miều để chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ và gia đình hai bên trai gái. 
Tống Khương đứng trên lễ đường. Hắn diện một thân vest trắng. Quần áo được cắt may tỉ mỉ, bao trọn lấy cơ thể tỉ lệ hoàn mỹ làm nổi bật đôi chân dài hữu lực, vòng eo khiến bao cô gái ao ước. Mái tóc đen được vuốt một lớp keo sáng bóng. Một vài lọn tóc rũ xuống trước trán, tăng thêm khí chất anh tuấn và quyến rũ. 
Đưa mắt nhìn về phía trước, Tống Khương bất giác kéo khóe môi, mỉm cười đầy sung sướng. 
Thẩm Tây Mạn trong bộ váy trắng tinh xảo, được đính đá quý, sang trọng, thanh lịch mà không làm mất lòng người khác. Mái tóc dài được tạo hình tỉ mỉ. Dáng vẻ chẳng khác nào tiên nữ lạc giữa nơi trần gian thế tục. 
Thẩm Bắc Quân nắm lấy tay Thẩm Tây Mạn, cùng cô bước lên lễ đường. 
Đặt tay cô lên tay Tống Khương, anh cả nói: "Tôi giao con bé cho cậu. Không được để nó chịu ủy khuất, nếu không cậu ch.ết chắc." 
"Được, anh yên tâm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-phuc-duoi-chan-em/2966378/chuong-39.html