Lý Phù mặt không biểu cảm nhìn trung niên nhân xấu xí đang từng bước tới gần, trong lòng nhớ lại tương quan tin tức về kẻ này.
Vốn dĩ quản lý Kim Trúc Thương Minh Cửa Hàng ở Minh Nguyệt Hồ là một thành viên lâu năm của thương minh, tên gọi Hoàng Chính Hiền, cũng chính là trung niên nhân xấu xí trước mắt này. Nghe nói kẻ này làm người tinh ranh, thủ đoạn âm hiểm, từng vì thương minh lập nhiều công lớn cho nên mới có thể được phân tới một gian cửa hàng như thế này.
Vậy mà bây giờ chức vụ bao năm liều mạng mới đoạt được lại bị một tên vừa gia nhập thương minh cướp mất, kẻ này địch ý là có thể hiểu được.
Rì rào! Rì rào! Trên thuyền im ắng, chỉ có tiếng sóng vỗ đều đều.
Vương Minh Đàn thấy không khí có vẻ không đúng vội tiến lên một bước, sang sảng cười nói: " Bái kiến Hoàng quản sự! Lâu ngày không gặp ngài phong thái vẫn như xưa."
" Hừ!" Hoàng Chính Hiền nghe xong câu này lại là mặt mày khó coi, hung ác trong mắt chợt lóe.
Lý Phù đứng bên cạnh thấy được cảnh này chỉ có thể lắc đầu, trong lòng thở dài. Thảo nào Vương Minh Đàn tư chất tật tốt như vậy nhưng trong minh lại không được coi trọng, kẻ này thật sự không biết cách đối nhân xử thế.
Nên biết bây giờ Lý Phù tới tiếp quản cửa hàng, nói khó nghe một chút chính là cướp đi cái chức quản sự của Hoàng Chính Hiền. Ấy vậy họ Vương lại mở miệng một tiếng Hoàng quản sự, nghe sao mà chói tai gai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-pha-thien/4245528/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.