Tuyết Linh trên thân hờ hững mặc một kiện y phục nam nhân rộng rãi, xuân quang lấp ló, bộ dạng mê người vô cùng.
Đối diện, Lý Phù câu nệ ngồi đó, ngẩng đầu lên cũng không dám chứ đừng nói tới ngắm nhìn mỹ nhân phong cảnh.
" Chúng ta bây giờ ở chỗ nào!" Tuyết Linh đạm mạc hỏi thăm, giọng nói yếu ớt.
" Cách hang ổ Sa Trư đã mấy dặm, xung quanh hẻo lánh, an toàn đảm bảo. Còn về ở nơi nào tại hạ không rõ!" Lý Phù thành thật trả lời, bộ dạng chẳng khác nào ăn trộm bị chủ nhà bắt được tra hỏi.
" Ừ! Coi như ngươi làm việc không tệ. Kể lại lúc đó tình huống cho ta nghe." Tuyết Linh trước khen sau hỏi, hiển nhiên nàng trước đó thương thế quá nặng, đối với việc bọn họ làm sao thoát khỏi hang đá hoàn toàn không nhớ.
" Lúc đó có nương đại triển thần uy, đem đám hắc y nhân đánh tới trọng thương, chiến lực mười không còn một. Tại hạ thấy thời cơ thích hợp liền dùng lượng lớn hoả cầu phù đánh lén, quả nhiên đem bọn chúng đánh tới kẻ chết người thương, hoảng sợ chạy trốn. Sau đó tại hạ một đường đem cô nương chạy trốn tới đây, thấy hang động bí mật liền ở lại điều trị thương thế!" Lý Phù mặt mày tỉnh bơ, nửa thật nửa giả trả lời, hoàn toàn không nhìn ra chút dị dạng.
" Vậy tiểu nữ phải đa tạ đạo hữu vì ta TRỊ THƯƠNG rồi!" Tuyết Linh nheo mắt, như cười như không nói lại. Còn về việc nàng đối với mấy lời này tin mấy phần thật khó nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-pha-thien/4245524/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.