“ Kỹ thuật điêu khắc coi như miễn cưỡng đạt yêu cầu!” Lý Phù hơi gật gù, cái cổ do cúi quá lâu liền truyền ra một trận rắc rắc. Vậy là sau một năm liều mạng luyện tập, một tay kỹ nghệ điêu khắc cũng coi như đủ tiêu chuẩn để luyện tập đến bước tiếp theo.
“ Trên đời này quả nhiên không có gì là dễ dàng! Ta….” Lâu dài không nói chuyện làm cho thanh âm của Lý Phù có chút khô khan, hắn vừa run run nói được nửa câu liền nằm ra đất, ngủ tới quên trời quên đất.
Một năm sau , Lý Phù thành công dùng Tinh Kim điêu khắc thành một con rối bọ cạp. Rối này dài hơn hai mét, sống động như thật, trên thân có ba mươi sáu khớp nối có thể tự do chuyện động làm cho khôi lỗi bọ cạp có thể di chuyển linh hoạt như vật thật.
Lại qua hai năm, trên thân khôi lỗi bọ cạp đã thành công vẽ lên bốn mươi ba đạo khôi văn. Nét vẽ mảnh như sợi tóc, uyển chuyển như tia nước, cả khối khôi văn tuy nhiều mà một, khắc khắc toả ra huyết quang thần bí mà yêu dị.
Đời người nói dài thì dài, nói ngắn thì rất ngắn. Tu hành không để ý thời gian, mới đó Lý Phù đã bắt tay vào luyện tập khôi lỗi đạo đã được sáu năm.
Một ngày này, Nhân Luân Nhật âm u lấp loé, thời gian hiển nhiên đã vào đêm muộn.
Lộc cộc! Lộc cộc!
Cửa lớn Vạn Vụ Các từ tốn đi ra một nam tử trẻ tuổi mặc lục sắc đạo bào, người này thân hình thấp bé, da dẻ nhợt nhạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-pha-thien/4245506/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.