Đêm khuya lạnh lẽo, cát vàng cuồn cuộn trong gió.
Quái điểu điên cuồng vỗ đôi cánh sắt thép khổng lồ, chẳng bao lâu đã biến mấy sau đầy trời bụi cát.
Đỉnh núi đá chớp mắt chỉ còn trơ trọi nằm đó nửa cái tế đàn, khắp nơi mấp mô hố lớn hố nhỏ, còn có quỳ rạp ở đó một con gấu lớn như căn nhà.
Thiếu nữ vốn tưởng phải liều mạng một phen không ngờ đại địch lại cứ thế mà bỏ chạy, ngơ ngác một chút liền trong lòng cuồng hỷ. Cũng không kịp quản thương thế trên người, nàng vội hướng hai vị viện binh hành lễ: “ Tiểu nữ Mộc Thu đa tạ hai vị cứu giúp, đại ân không sao kể hết!"
Lý Phù cùng Hoa Chúc lúc này một thân trang phục da thú, không dám kiêu ngạo vội hô quá lời.
“ Ân cứu mạng cao hơn chín tầng trời, các vị cũng không cần chối gạt. Chỉ là chúng ta không quen nhau đúng không? Nhìn thủ đoạn của hai vị, hẳn là người bên ngoài tới đi!” Nữ tử nghe thế thì khẽ cười, hỏi lại. Vừa nói nàng ta vừa đi tới bên cạnh gấu đen khôi lỗi, tay phải hơi lắc một cái gấu đen liền tại chỗ biến mất không còn bóng dáng.
Người nói không sao nhưng người nghe lại để bụng, nữ tử mấy lời tuỳ ý lại làm cho Lý Phù hai người trầm xuống. Vốn tưởng che dấu đã đủ sâu, không ngờ đối phương vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra chân thực, quả thực kỳ lạ.
Chỉ là chuyện cũng đã rồi, bọn hắn cũng không có dấu giếm cần thiết. Lý Phù trong đầu suy nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-pha-thien/4245500/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.