Đêm khuya trăng sáng, sơn thôn yên tĩnh như chết. Lý Phù trong lòng tính toán con đường sau này, nghĩ mãi nghĩ mãi cũng không biết nên đi đâu về đâu.
“ Thôi thì nước chảy bèo trôi! Thiên hạ lớn như vậy chẳng nhẽ không có lấy một chỗ cho họ Lý này dung thân?” Lý Phù ngửa đầu nhìn trời, giọng nói vô lực có phần bất cần.
Thời tiết khá lạnh, đang khi Lý Phù định bụng trở về thì chợt dừng bước, nghi hoặc nhìn về phía sau. Học theo sách vở ghi chép, hắn quỳ xuống hai tai áp sát vào mặt đất, lập tức từng trận ầm vang khe khẽ truyền thẳng vào tai, hơn nữa còn càng ngày càng gần.
“ Không xong!” Nghĩ tới cái gì, Lý Phù một mặt kinh hoảng hướng nhà đá chạy tới. Vừa chạy hắn vừa từ trong túi trữ vật lấy ra một tấm Hoả Cầu Phù hướng lên trời ném đi, lập tức hoả cầu nổ tung, lửa bay như mưa, cả một vùng trời rực sáng trong đêm.
Động tĩnh lớn như vậy làm cho đám tu tiên giả phân phân biến sắc, chớp mắt cái đã tề tụ ở cửa lớn nhà đá. Bọn hắn có người ăn mặc chỉnh tề, thần sắc khinh nghi, có kẻ lại mình trần mặt đỏ, thấp giọng mắng chửi, tuy nhiên tất cả đều trong lòng đề phòng, pháp lực vận sẵn.
Tên nhỏ con thấy Lý Phù hớt hả chạy tới, một bộ thượng cấp điệu bộ: “ Có chuyện gì? Đêm hôm khuya khoắt nhóc con ngươi còn ở đây làm loạn!”
Gràoooooooo!
Đáp lại lời hắn cũng không phải Lý Phù mà là một trận thú gào, âm thanh the thé vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-pha-thien/4245493/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.