Cô nằm trên giường cùng anh, cầm điện thoại của anh lướt facebook rồi đột nhiên nghiêng đầu qua nói: "Tuần sau sinh nhật em gái anh đấy." Câu nói nhẹ nhàng nhưng ý tứ châm chọc rõ rệt.
"Mặc kệ nó!" Anh nói không được thoải mái cho lắm.
"Anh có đi không?" Cô chống cằm, hỏi.
"Không biết nữa."
Hai người im lặng hồi lâu. Đến nay họ đã bên nhau cũng gần bốn tháng, cô dần cảm nhận thấy có nhiều điều đổi thay, nhưng lại không rõ rốt cuộc điều gì đang thay đổi.
Trầm ngâm một lúc lâu, cô thấp giọng: "Có thể không đi được không, em không muốn suy nghĩ."
Người em gái này của anh, cô có cảm giác bất an, là người mà anh đã từng một lần vì cô ta mà nói dối cô. Người làm vỡ tan mộng tưởng đẹp đẽ về lần đầu tiên của cô và anh chính là cô ta.
"Được, anh không đi."
Cô ngồi dậy, cười rực rỡ như đóa tường vi, xinh đẹp tỏa ra thứ ánh sáng chói mắt. "Hứa nhé!"
Anh gật đầu, cười nhạt. "Anh hứa."
Cô cúi xuống hôn nhẹ lên môi anh, nụ hôn mang theo bao nhiêu tin yêu và mộng tưởng.
Có đôi lúc, bản thân chỉ cầu mong cuộc đời bớt đi vài đợt sóng gió, thêm vài phút bình yên. Nhưng cuộc đời luôn đem đến cho con người quá nhiều ưu phiền, cơn sóng này chưa đi đợt bão kia lại tới, đời này lấy đâu ra hai chữ bình yên.
Một tuần trôi qua thật nhanh, cô ngồi thẫn thờ trong quán cà phê, nhìn bức ảnh trên màn hình laptop mà thời gian như ngừng lại.
Bức ảnh của bốn người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nu-van-nguoi-me/109594/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.