"Mọi chuyện là như vậy đó."
Nhìn gương mặt luôn lạnh lùng của Vũ cô nương lúc nào cũng chỉ một biểu cảm, nay lại xuất hiện vẻ khó tin làm Viên Vĩ Anh khoái chí trong lòng. Nhìn qua bên kia, gương mặt ngu ngốc nghệch ra của Gia Lục Tuần Dương lại càng hài hước hơn.
"Vậy tại sao hắc y nhân lại đánh ta còn bắt ta đến đây?" Vũ cô nương lên tiếng thắc mắc, giọng nói của nàng nhẹ nhàng thanh thoát, hoàn toàn ngược lại với âm thanh lười biếng mị hoặc của Tế Nguyệt.
"Là do tiểu thư đây ra tay với người bên ta trước mà, vả lại sao gọi là bắt được, Ác Nhân Cốc vẫn luôn để Vũ tiểu thư ở phòng riêng, một ngày ba bữa cơm thịt đầy đủ. Chỉ là gần đây ta có vài việc phải giải quyết nên chưa thể mời Vũ tiểu thư đến nói chuyện rõ ràng mà thôi."
Tế Nguyệt như không có xương sống dựa vào trong lòng Viên Vĩ Anh, lúc nãy khi hai người kia thấy vậy thì cũng hơi giật mình, Viên Vĩ Anh và Tế Nguyệt chỉ mới biết nhau đây thôi mà họ tưởng là hai người đã bên nhau rồi chứ. Sự thoải mái của Tế Nguyệt và sự cưng chiều của Viên Vĩ Anh hoàn toàn được phơi bày một cách tự nhiên trước mặt họ.
"Vậy.. Vĩ Anh, nếu mọi chuyện đã rõ ràng thì ta cũng nên đến Giang Nam cho kịp đại hội võ lâm rồi, ngươi tính khi nào thì xuất phát?" Nghe đến đại hội võ lâm, ánh mắt của nữ nhân họ Vũ có một ít dao động. Viên Vĩ Anh cũng giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhi-dai-xuyen-khong/3502952/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.