Cả đám người Viên Vĩ Anh cùng ngồi trên một chiếc xe ngựa lớn một đường đến thẳng Vân Sơn Tự.
Như mọi phim cổ trang hay thấy, từ cổng chùa đến cửa lớn đều có những bậc thang lớn. Viên Vĩ Anh vừa đi vừa cảm thản người cổ đại thật phi thường. Dù chỉ dùng lao động phổ thông không hề dùnh máy móc nhưng họ làm nên những công trình rất đồ sộ và tráng lệ.
Đi được nửa cầu thang thì nhìn thấy một toáng sư thầy đến đón họ.
"Bần tăng Không Văn bái kiến Thái hậu, Như Thái Phi, Ninh Vương."
"Miễn lễ."
Lúc này thì Như Tiên lên tiếng:
"Thái hậu, ta muốn đến thăm các vị đại sư khác, dù gì ta cũng từng ở đây thời gian lâu rồi."
Được sự ân chuẩn của Thái Hậu, Như Tiên liền tạ ơn rồi chậm rãi đi vào nội đường. Viên Vĩ Anh vừa nghĩ rằng sẽ canh lúc không ai để ý sẽ cùng Như Tiên đến lân cận hóng gió, nếu ai để ý sẽ thấy cô thất vọng ra mặt.
"Vĩ Anh, con cùng Ỷ Mộng ra ngoài hóng mát đi. Còn các ngươi hãy đi chuẩn bị thức ăn chay"
Ai cũng nhìn ra Thái Hậu cố tình cho cung nữ cũng như a hoàn của Nhược Ỷ Mộng đi làm việc khác, để không gian riêng cho cả hai. Cả hai không ai có ý từ chối yêu cầu của Thái hậu nên cũng ậm ờ đi ra.
Vân Sơn Tự này là ngôi chùa lớn nhất nước, còn được gia đình hoàng gia thường xuyên đến cúng cũng như trùng tu xây dưng nên dù là những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhi-dai-xuyen-khong/2693309/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.