Viên Vĩ Anh nhận được sự đồng ý của Nhược Ỷ Mộng thì liền ra lệnh cho người mang đến chiếc xe lăn mà mới sáng sớm cô đã ra lệnh cho chế tạo. Đúng là hoàng tộc thì được ưu tiên, vừa mới nói một cậu là cả xưởng ché tác đều tập trung làm một chiếc xe lăn, hỏi sao mà không nhanh cho được.
Viên Vĩ Anh được Tiểu Ngọc đỡ ngồi lên xe lăn xong, đang định đẩy cô di chuyển khỏi phòng thì Nhược Ỷ Mộng lên tiếng ngăn lại:
"Hay là cứ để ta giúp Vương giá, các người cứ làm những việc khác đi."
Viên Vĩ Anh sau khi nghe lời đề nghị của nàng thì liền cúi đầu nở nụ cười mãn nguyện, nhưng vì đang ngồi trên xe lăn nên cả Ỷ Mộng và mọi người đều không nhìn thấy. Khi mà Ỷ Mộng bắt đầu đẩy xe lăn đi vào bước thì Viên Vĩ Anh đã ra hiệu cho Tiểu Ngọc đừng để ai đi theo.
Viên Vĩ Anh là một con người náo nhiệt, khi còn ở hiện đại, mỗi ngày cô đều đi ăn đi chơi với đám bạn. Nên đều cô lo ngại nhất khi về cổ đại chính là thuần phong mỹ tục, nãy giờ cứ phải giả vờ là một người am hiểu lễ nghĩa trước mặt Nhược Ỷ Mộng đã làm Viên Vĩ Anh cảm thấy mệt lắm rồi.
'Về đây chỉ được cái không khí trong lành với đồ ăn tươi sạch. Chứ chắc chán chết chị đây.'
—/—/—/—/—/—/—/—
Tại lương đình trong hậu viện ở Ninh Vương phủ, Viên Vĩ Anh đang rót trà cho Nhược Ỷ Mộng. Đối với cô những hành động này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhi-dai-xuyen-khong/2692914/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.