Về phía Đoạn Phí, sau khi bị Giang Nhất Minh từ chối, hắn ta ngơ ngác trở về nhà.
Hắn ta cầm trong tay một chai rượu, uống đến say đứ đừ.
Một đêm qua đi, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập, Đoạn Phí chống đỡ cái đầu đau nhức khó chịu vì uống rượu, đi chân trần ra mở cửa.
Cánh cửa mở ra, nhưng không có ai ở đó, hắn ta lẩm bẩm chửi một tiếng, đang định đóng cửa lại thì đột nhiên sững người, nhìn vết sơn đỏ như máu trên mặt đất.
Hắn ta cứng ngắc đưa mắt nhìn lên trên, cuối cùng nhìn thấy một tờ giấy ghi chú trên cửa:
"Làm người thành thật chút, nếu không bí mật sẽ không còn là bí mật"
Đoạn Phí lẩm bẩm đọc lên, nhất thời mồ hôi lạnh chảy ướt đầy sống lưng, say rượu gì đó đều bay hết sạch.
Hắn ta trợn mắt lên, tinh thần tỉnh táo dáo dác nhìn xung quanh.
Hồi tối hắn ta vừa mới nổi lên ý tưởng báo thù Giang Nhất Minh thì sáng hôm nay đã nhận được thư cảnh cáo.
Đoạn Phí cả người run lên, sắc mặt tái nhợt nhìn không ra người.
///
Khi Giang Nhất Minh thức dậy thì đã là trưa, cả căn hộ rộng lớn chỉ còn mình y.
Trong bếp có một tờ giấy ghi chú do Chung Thịnh để lại, trên tờ giấy là số điện thoại gọi thức ăn của khách sạn ở trên, Giang Nhất Minh gọi ba phần kem, hai cái bánh donut và một cái bánh ngọt nóng hổi vừa ra lò.
Tiếp tân khách sạn lúc nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhi-dai-gia-than-gia-quy-o-gioi-giai-tri/2109653/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.