Sau khi Trần Cẩn Phong xuất chinh, cuộc sống của Ôn Ninh vẫn như thường lệ.
Chỉ là lần này, Trần Cẩn Phong để Phạm Trạch ở lại. Dưới sự giám sát nghiêm ngặt của Phạm Trạch, Ôn Ninh không thể liều mạng làm việc như trước nữa.
May thay, nhờ khoảng thời gian nỗ lực vừa qua, dịch bệnh ở Tân Châu và Vân Châu đã được khống chế rất tốt, Ôn Ninh cũng không còn quá nhiều việc phải lo toan.
Nay điều khiến nàng bận tâm hơn lại là tình hình của Trần Cẩn Phong nơi tiền tuyến.
Mỗi ngày vừa mở mắt ra, nàng liền sai Địch Thanh đến để hỏi tình hình chiến sự bên ngoài.
Điều khiến Ôn Ninh an lòng là lần này, Trần Cẩn Phong thực sự đã nắm trọn quyền chủ động.
Đêm hắn rời đi, mười vạn đại quân của Thái Tử Hồng đã thuận lợi rơi vào cái bẫy mà bọn họ sắp đặt từ trước. Quân địch lập tức tổn thất hơn phân nửa, Thái Tử Hồng chật vật tháo chạy, nhưng lại bị Hướng tướng quân sớm đã chuẩn bị sẵn quân mai phục chặn đánh, chém đầu tại chỗ.
Sau đó, Trần Cẩn Phong cùng Hướng tướng quân dẫn theo mười vạn đại quân chia làm hai đường, thẳng tiến công vào An Quốc, một mạch đánh tới kinh thành Mặc thành.
Đại quân Vệ Quốc vốn luôn án binh bất động cũng bắt đầu rục rịch. Bọn họ toan tính nhân lúc Trần Cẩn Phong dẫn quân tấn công An Quốc mà bất ngờ tập kích Tấn Quốc.
Nào ngờ, đúng lúc đó, Vệ Quốc lại nhận được báo cấp khẩn từ hậu phương: Tấn Quốc bất ngờ điều động đại quân, thẳng tiến về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5065331/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.