Ôn Ninh chính là nhìn ra được sự thiếu tự tin trong lòng Hoa Dung nên hôm nay mới cố tình gọi hai nàng tới để nói rõ những điều ấy.
Qua thời gian giảng dạy vừa rồi, Ôn Ninh phát hiện Hoa Dung vô cùng thông minh, lanh lợi, làm việc gọn gàng dứt khoát. Có lẽ bởi từng chịu khổ, nàng có thể chịu đựng gian khổ hơn người thường. Bộ y thư mà Ôn Ninh giao cho nàng và Phùng Duyệt Vi phải đọc xong trong nửa tháng, nàng lại chỉ mất chưa đến mười ngày đã hoàn tất, còn ghi chép lại từng quyển dày cộm gồm cả ghi chú và cảm nhận.
Mỗi lần Ôn Ninh đến dạy, Hoa Dung đều sẽ chạy theo, mang cả đống câu hỏi đã chuẩn bị kỹ càng ra hỏi, không chút ngượng ngùng, mà những vấn đề nàng đưa ra cũng không hề ngớ ngẩn, trái lại thường là những điểm then chốt. Một khi được giải đáp, nàng lại có thể suy rộng ra để hiểu các vấn đề tương tự khác.
Ôn Ninh từng không ít lần cảm thán, nếu Hoa Dung có thể đi học, nhất định là kiểu học bá thứ thiệt — mà còn không phải học bá chỉ biết học vẹt.
Dù Phùng Duyệt Vi cũng rất cố gắng, đầu óc không tồi, nhưng so với Hoa Dung thì vẫn kém một bậc.
Một mầm non tốt như thế, bất kể vì lý do gì, Ôn Ninh đều không muốn để bị mai một.
May thay, chính vì nàng thông minh, dù Ôn Ninh không nói ra dự định của mình, Hoa Dung cũng đã điều chỉnh được tâm lý, trong đôi mắt đẹp sắc sảo kia đã mang theo vẻ kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5065305/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.