Bên kia, Ôn Ninh ngồi trong xe ngựa, suốt dọc đường đều vén rèm lên nhìn ra ngoài.
Nơi bọn họ đi qua vẫn còn một mảnh hỗn loạn, song bởi đêm nay số binh sĩ tuần tra đủ nhiều, ứng phó kịp thời, tình hình đã ổn định hơn trước rất nhiều.
Khi những binh sĩ kia bắt giữ đám người gây chuyện, không ngừng có các tướng lĩnh đứng bên nghiêm giọng quát lớn: “Trên có lệnh, trong lúc bắt giữ, cố gắng không làm tổn thương người khác! Không được làm bị thương người!”
“Nếu gặp tình huống đặc biệt cũng không được giết người! Đêm nay không được thấy máu! Không được thấy máu! Kẻ vi phạm sẽ bị xử theo quân pháp!”
Ôn Ninh khẽ nhíu mày.
Nàng có thể hiểu lý do Trần Cẩn Phong hạ lệnh như vậy.
Những kẻ gây chuyện đêm nay rõ ràng đều là sĩ tử xuất thân hàn môn bị xúi giục mà ra, nếu Trần Cẩn Phong đầu óc nhất thời nóng lên, thực sự xung đột với họ khiến xảy ra án mạng, chỉ e mâu thuẫn giữa triều đình và hàn môn sĩ tử sẽ hoàn toàn không thể hóa giải.
protected text
Nếu không thể tìm ra cách khiến bọn họ hoàn toàn tín phục triều đình, loại chuyện như vậy chỉ sợ sẽ liên tiếp xảy ra, quan hệ giữa triều đình và hàn môn sĩ tử cũng chỉ càng lúc càng tồi tệ.
Trần Cẩn Phong, rốt cuộc định xử lý thế nào? Ôn Ninh còn đang trầm ngâm suy nghĩ thì xe ngựa bỗng dừng lại.
Nàng hơi sững người, ngẩng đầu nhìn ra ngoài, liền thấy bọn họ đã tới trước phủ nha Phong Lâm.
Lúc này, trước cửa phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5052040/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.