Ôn Ninh có chút kinh ngạc:
“Không thích a, sao muội lại nghĩ như thế?”
Trần Vô Ưu nghe vậy sắc mặt mới thả lỏng đôi phần.
Ôn Ninh trầm ngâm một lát, lại nói thêm:
“Giữa ta và Vương đại ca chỉ là tình cảm huynh muội, muội đừng nghĩ nhiều.”
Trần Vô Ưu trong lòng lại hừ nhẹ một tiếng.
Chỉ sợ tên Vương công tử kia không nghĩ như vậy đâu!
Dù rằng vị Vương lang quân ấy quả thật… quả thật cũng khá ổn, nhưng nàng cứ thấy hắn không xứng với Ninh tỷ tỷ của nàng chút nào.
Đúng lúc ấy, xe ngựa bỗng nhiên dừng lại.
Ôn Ninh hơi sửng sốt, cao giọng hỏi:
“Bên ngoài có chuyện gì vậy?”
Phía trước, phu xe lập tức đáp lời:
“Bẩm Ôn nương tử, phía ngoài là người của phủ Đình úy đang truy bắt trọng phạm, cần đợi bọn họ rời đi mới có thể tiếp tục lên đường.”
Phủ Đình úy? Phủ Đình úy tương đương với Đại Lý Tự của đời sau, là cơ quan tư pháp tối cao trung ương.
Phải là tội phạm cỡ nào mới khiến phủ Đình úy tự mình ra tay bắt người?
Ôn Ninh đầy nghi hoặc, nhẹ nhàng vén màn xe, liền thấy ven đường đã đứng đầy dân chúng tới vây xem.
Bên ngoài huyên náo ầm ĩ, nàng lắng tai nghe, liền bắt được đoạn đối thoại của hai người đàn ông đứng gần xe ngựa:
“… Trình gia dạo này thật đúng là vận rủi liên miên! Trước đó không lâu mới xảy ra chuyện Thất tiểu thư Trình gia tư thông với người ngoài, khiến cả nhà Trình gia mất mặt. Thậm chí có nhà vốn đã đính hôn với nữ nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-y-thuat-vo-song/5003752/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.