Ba ngày này đối với Quan Di Tình cùng Xa gia mà nói dài đằng đẵng như mấy thế kỷ. Mỗi một giây trải qua đều trở nên gian nan, cảm giác thời gian trôi qua thật chậm, chậm đến nỗi người ta cảm thấy được máu trong người mình đang đau xót theo từng nhịp thời gian
Ba ngày này Quan Di Tình hầu như không ăn uống gì, mặc kệ người khác an ủi, cô cũng không hề đoái hoài, gương mặt chỉ hướng vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Đối với bệnh viện, trước đây cô cũng không ghét gì cho lắm. Nơi này là nơi chữa bệnh cứu người, ngoại trừ lần trước mình có chuyện nằm ở đây một lần, đã bao lâu rồi cô chưa đến đây? Từ khi biết Xa Vân Hề đến nay, mỗi lần tới bệnh viện mục đích đều là khám cho nàng. Lần đầu là lúc ăn cơm Tây, nàng bị đau bụng, lần này trong chớp mắt lại là sinh ly tử biệt.
Bốn năm trước nghe tin nàng nằm viện, tự mình nghĩ muốn đến thăm nàng, chỉ là lúc ấy không có dũng khí. Xa Vân Hề đối với bệnh viện dường như rất quyến luyến, thỉnh thoảng nàng phải đến đây mới vừa lòng.
Lại nghe nói nàng ở nước ngoài thường xuyên ngất xỉu phải vào bệnh viện, chính mình khi đó đã nghĩ, nếu như mình ở bên cạnh nàng, có thể hay không nàng sẽ tốt hơn một chút? Mặc kệ nghĩ nhiều bao nhiêu, cuối cùng vẫn nhịn xuống không đến thăm nàng.
Ngồi cạnh cửa, Quan Di Tình không biết khi nào bắt đầu chán ghét nơi này, chán ghét tất cả. Vô số lần tưởng tượng ra tương lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-xin-di-thong-tha/1361843/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.