Xa Vân Hề cảm thấy trước mắt một mảnh tối tăm, sau khi thoát khỏi những người do Quan Di Tình phái theo bảo vệ liền bị người khác ngăn lại, dùng mê dược rồi bắt đi. Lúc tỉnh lại, đầu óc còn choáng váng quay cuồng. Lắc đầu vài lần cố gắng mang ý thức trở về. Hai tay của nàng bị trói ngược vào ghế, miệng dán băng dính. Bắt cóc, nàng là lần đầu tiên bị người ta dùng phương pháp này mời đến nơi đây.
Xa Vân Hề quan sát xung quanh bốn phía một lượt, nơi này ngổn ngang hoang phế, vừa nhìn là biết đây là nhà xưởng hoặc là nhà kho bỏ hoang. Cách đó không xa có mấy người mặc tây trang màu đen, bắt cóc người ta còn ăn mặc lịch lãm như vậy cho thấy ông chủ của bọn họ quả thật lớn gan, trắng trợn thuê người bắt cóc mình, rõ là tự tin thái quá.
Lục Nhĩ Nhã bên cạnh vẫn chưa tỉnh lại, để cho Nhĩ Nhã chịu khổ với mình không biết là đúng hay sai? Năm đó Nhĩ Nhã đã từng bị bắt cóc một lần, lần này lại chịu vất vả rồi.
Xa Vân Hề dùng cánh tay huých huých Lục Nhĩ Nhã mấy lần, thấy nàng chậm rãi tỉnh lại, tâm trạng cũng yên tâm không ít.
Lục Nhĩ Nhã mở mắt ra nhìn Xa Vân Hề, lại nhìn chung quanh, bây giờ nàng mới biết bản thân bị bắt cóc. Muốn mở miệng nói chuyện nhưng lại bị dán băng dính.
Xa Vân Hề thấy thế dùng chân đá tấm ván gỗ phía trước làm nó phát ra tiếng vang. Những người ở cách đó không xa nghe được âm thanh liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-xin-di-thong-tha/1361840/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.