Ngày hôm nay đột nhiên cánh tay phải của mình mất đi tri giác, chuyện như vậy bao lâu rồi không có phát sinh, Xa Vân Hề cảm thấy dường như tại mọi thời khắc nó đều nhắc nhở mình về đoạn hồi ức kinh khủng kia khiến tâm tư cứ nhớ về chuyện cũ.
Qna Di Tình nhìn Xa Vân Hề lọt thỏm giữa bầu không khí ưu tư, cô chợt nhận ra nàng trông có vẻ như một người phụ nữ trãi qua những năm tháng thăm trầm cuộc sống. Trên người tản mát ra một loại yên tĩnh khiến người ta rung cảm, loại cảm xúc kia dường như đang cắn xé tâm can của nàng. Quan Di Tình đau lòng Xa Vân Hề, cô không thích nàng trông ưu thương như thế.
"Tiểu Hề Hề, tôi khát nước, cô giúp tôi rót cốc nước đi." Quan Di Tình cười đối với Xa Vân Hề làm nũng, khóe mắt ý cười nhưng trông như là cố nặn ra ý cười.
"Ừ được." Xa Vân Hề phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng đi tới nhà bếp. Nàng quên mất Quan Di Tình mắt cá chân vẫn còn đau. Tay phải nỗ lực mở tủ nhà bếp nhưng khi giơ lên đến một chút sức lực còn không có. Nước mắt trên khóe mi như biển rộng lập tức rơi xuống, chúng cứ tràn ra như phong ba. Nàng đem tay phải đặt trên bàn, từng giọt nước mắt như hạt châu rơi xuống. Nàng rất muốn tìm một nơi nào đó khóc hết một hồi, giống như trước kia, cô quạnh trong góc tối thủ thỉ một mình.
Nhìn ngón tay trắng nõn của mình trước đây từng có thể tự nhiên gõ tới gõ lui trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-xin-di-thong-tha/1361761/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.