Nhưng tin Quý Duy Lễ muốn dẫn Khang Mộc Vân cùng nhau lên núi hái khoản đông vừa lọt ra lập tức bị người nhà phản đối. 
Lên núi hái thuốc thật rất nguy hiểm. Núi cao trùng điệp, xe ngựa không đi được, thậm chí cưỡi ngựa thì nam nhân còn khó khăn đi lại huống chi tân nương tử mới gả về, là một tiểu thư khuê các, liễu yếu đào tơ. 
Sau những lời phản đối, lo lắng đến ồn ào của người trong nhà, lão Cao Hồng hô to một tiếng khiến mọi người nhất thời im bặt. 
"Nàng có thể đi, nhưng ngươi phải cho ta một lý do chính đáng." Cao Hồng nhìn cháu hỏi. 
"Phu xướng phụ tùy, đồng cam cộng khổ, là nàng nói như vậy, cho dù ta muốn từ chối cũng không được." Hắn hờ hững đáp, ánh mắt trực tiếp dừng ở trên người Khang Mộc Vân. 
Nha! Nàng trừng lớn mắt, hắn lại đem vấn đề quăng lại cho nàng? Hắn đổi ý sao? 
Trên thực tế, Quý Duy Lễ thật đúng là đã đổi ý. Nhưng không cho nàng đi không phải là do như trước đây chán ghét nàng bên cạnh mà là giờ phút này hắn nghĩ nàng vốn đã đủ vất vả, nên ở lại dược trang hưởng thụ thì tốt hơn. 
"Thật vậy, chỉ cần có thể làm bạn cùng phu quân, cho dù gió tuyết khắc nghiệt, đường đi gian khổ, ta cũng không sợ." Khang Mộc Vân cố ý tạo nên vẻ thương tâm trong ánh mắt, trong lòng thầm nghĩ, hắn tưởng lâm trận có thể đá nàng ra sao? Không có dễ dàng như vậy! Thấy hắn đôi mắt bừng lửa giận, nàng chậm rãi cúi đầu, lấy tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-van-an/1526554/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.