Quý Duy Lễ nhận ra điểm không đúng, cảm thấy thật buồn cười. Hắn có thể hoàn toàn xác định lão thiên gia lại trêu đùa hắn. Hắn đã thành tàn phế, lần này, hắn sẽ không tính thỏa hiệp. Nếu mọi người trong nhà hắn đều nói ông trời an bài luôn có đạo lý, như vậy lúc này đây, hắn lại cưới sai vợ. Hắn thật trông mong lão thiên gia sẽ tính thế nào đây! 
Nàng khó hiểu nhìn vẻ mặt đột nhiên trở nên kì quái của phu quân. Nhất là đôi mắt đen láy, đăm chiêu. Đột nhiên cảm thấy toát ra không khí lành lạnh, nàng không tự chủ được rùng mình một cái. 
Quý Duy Lễ đi thẳng tới trước gương, soi mình vào gương, cũng không quay đầu lại gọi một tiếng "Hàn Chi Đồng." 
Ai? Khang Mộc Vân trừng mắt nhìn, quay đầu nhìn quanh, trong phòng không phải chỉ có hắn cùng nàng? 
Quý Duy Lễ nhìn điệu bộ buồn cười và ánh mắt mờ mịt của nàng trong gương, cười lạnh "Ngươi biết tên họ phu quân mình kêu thế nào không?" 
Người này không phải là ăn sai dược, ngay cả tên mình cũng hỏi? Nàng cố nín cười trả lời "Phu quân tên là Phùng Quý Phúc." (Kat: ha ha, tỷ ở đóa mà cười, sắp mếu tới nơi roài đóa) 
Gương mặt lãnh khốc hiện chút vẻ cười lạnh "Nhưng nơi này là Quý gia Ngọc Tuyền dược trang, bản thiếu chủ tên Quý Duy Lễ." 
Cái gì?! Nàng thiếu chút nữa miệng sùi bọt mép trực tiếp ngã xuống đất. Ba hồn bảy vía đều đã bay bỏ lại nàng xụi lơ trên ghế. Bất chợt, nàng đột nhiên nhớ tới cảnh hỗn loạn ở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-van-an/1526548/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.