Trên thế gian này cứ ngỡ người thân nhất là gia đình mình thì cả đời không cần lo bị phản bội, ruồng bỏ, người nào đó đã nói gia đình là điểm tựa vững chắc nhất, nào ngờ cả gia đình cũng là vực thẳm sâu ngàn trượng, người trong đó đều cầm mũi lao nhọn hoắc chĩa đến mình. Đến lúc Mộ Thủy Lung không còn sức lực để tiếp tục chiến đấu nữa, điều mà nàng cảm thấy hối tiếc nhất là vẫn chưa bày tỏ lòng mình với Minh Tuyệt, có lẽ nàng đã không đợi được nữa.
Mà người đuổi giết nàng đến cùng lại là Mộ Lang Tâm, thân sinh ca ca của nàng, có điều gì đau đớn hơn chứ? Chỉ vì hắn muốn bích thủy chi hoàng mà sẵn sàng đẩy nàng vào con đường không lui tuyệt không thể thoát. Đến lúc cuối cùng này nàng lại nhận ra một điều đau lòng nữa, rằng Mộ Thủy Lung nàng không phải thân muội của hắn, chỉ là Dã chủng mà phụ thân mang về. Bao nhiêu năm qua nàng đã xem họ như người thân, tin yêu họ hết lòng vậy mà bây giờ, nàng phải gánh chịu lấy hậu quả đau thương này một mình ư?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.