Vẻ mặt Hàn Tuyết lãnh đạm, một tay chống lên bàn, một tay gắp thức ăn. Lâm Cảnh Thần đưa tay vuốt ve rồi bóp nhẹ sau gáy cô.
"Bực mình à?"
"Không đáng để bực" Hàn Tuyết nói vậy nhưng cô cũng chẳng thấy khẩu vị ăn uống ngon lành gì nữa.
Lâm Cảnh Thần ân cần gắp thức ăn bỏ vào chén cho cô.
"Đâu phải lỗi tại anh" giọng anh kề sát bên tai Hàn Tuyết ra vẻ vô tội.
Cô nghiêng đầu nhìn anh, thầm nghĩ "Đẹp trai cũng là cái tội mà".
"Lâm tổng đúng là cục nam châm thu hút phụ nữ mà" Hàn Tuyết buông lời trêu chọc anh.
"Em ghen à?" Lâm Cảnh Thần hỏi một câu làm cô muốn câm nín. Thấy thái độ của Hàn Tuyết như vậy anh lại có cảm giác vui vẻ và thỏa mãn, còn thấy cô rất đáng yêu nữa chứ.
Hàn Tuyết tìm cách chuyển đề tài nói chuyện. Cô nhớ ra một việc.
"Ngày mai tiệc sinh nhật của trưởng phòng Chung anh đến không? Cô ấy có mời em."
"Em muốn đi à?" Lâm Cảnh Thần không trả lời mà hỏi ngược lại cô.
"Lần trước có gặp nhau tại quán bar của em. Đi làm cũng hay gặp. Chắc em lên xem náo nhiệt một chút." Hàn Tuyết nhìn anh đầy ẩn ý. Cô thừa biết Chung Sở Kỳ chết mê chết mệt Lâm Cảnh Thần.
"Em thích thì cứ đi nhưng nhớ cẩn thận cái vai bị thương. Ngày mai anh có chút việc làm xong sẽ đến đón em." Anh nhẹ nhàng vuốt mấy sợi tóc ra sau tai Hàn Tuyết.
"Tạm thời chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tong-tai-la-xa-hoi-den/3730913/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.