Đầu tuần.
Hàn Tuyết vừa mở cửa ra đã thấy Lâm Cảnh Thần đứng trước căn hộ. Hôm nay cô mặc quần jean xanh cùng áo sơ mi trắng, bàn chân được cô quấn băng cẩn thận. Cô không mang cao gót mà mang một đôi giày thể thao đế bằng cho thuận tiện việc đi lại. Bên ngoài khoác chiếc áo mà Lâm Cảnh Thần tặng cô hôm trước.
"Lâm tổng anh chờ lâu chưa?" Hàn Tuyết vội hỏi
"Tại sao vẫn gọi là Lâm tổng?" Lâm Cảnh Thần nhíu mày nhìn cô có chút không vui.
Hàn Tuyết chợt ngẩn người.
"Cảnh Thần" cô mỉm cười gọi lại.
"Ngoan" Cảnh Thần hài lòng , xoa đầu cô.
Khi nhìn thấy Hàn Tuyết mặc áo khoác anh tặng ánh mắt Cảnh Thần lóe lên tia vui vẻ. Anh định bế cô lên thì Hàn Tuyết đã đưa chân ra lắc lắc trước mặt anh.
"Không cần bế em đâu, em tự đi được rồi" khuôn mặt cô không hề trang điểm, chỉ thoa một chút son nhưng rất rạng rỡ.
Lâm Cảnh Thần nghe vậy thì đưa cánh tay ra cho cô vịn vào. Bộ Âu phục anh mặc hôm nay màu xám, bên trong là sơ mi đen, toát lên khí thế mạnh mẽ.
Hàn Tuyết thoải mái vịn vào cánh tay rắn chắc của anh. Tuy chân còn hơi nhói một chút nhưng cô đi lại vẫn ổn.
Lục Đông đứng chờ cạnh chiếc xe thương vụ màu đen. Thấy hai dáng người từ chung cư đi ra liền lấy lại vẻ mặt nghiêm túc, mở cửa xe.
"Cám ơn trợ lý Lục" Hàn Tuyết gật đầu chào anh ta trước khi bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tong-tai-la-xa-hoi-den/3729578/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.