Trên đường trở về, Hàn Tuyết bước đi rất nhanh, có lẽ do lo lắng đám người kia đổi ý mà bắt cô lại. Đi một đoạn cô nhìn lại cũng không thấy ai bám theo sau. Thời tiết nắng nóng lại thêm chút lo lắng nên trên trán cô lấm tấm mồ hôi, gương mặt trắng trẻo ửng hồng hơn bình thường.
Khi bước vào tiệm, quản lý Vương thấy sắc mặt của cô như vậy buột miệng hỏi "Tiểu Tuyết về rồi ah? Có mệt lắm không?"
"Ah, dạ không, do trời nóng thôi" Hàn Tuyết lịch sự trả lời cho xong.
Ngọc Thành đứng đằng sau quầy thu ngân vẫn liếc cô với ánh nhìn ghét bỏ và ghen tuông. Hàn Tuyết xem như không biết không thấy gì, vào bên trong cất chiếc mũ lưỡi trai, cô hy vọng lúc nãy đội mũ che hết nữa khuôn mặt thì đám người kia không thấy được rõ mặt cô.
Trong lòng cô lúc này cũng ngổn ngang suy nghĩ. Bên cạnh khuôn mặt anh tuấn nhưng lạnh lẽo đầy sát khí kia in đậm vào ấn tượng của cô, còn có hình ảnh hai người đàn ông bị đánh bầm dập. Cô không biết hai người này nhưng cô thấy hình xăm chiếc mỏ neo trên cánh tay phải của cả hai. Cô lại biết hình xăm này có ý nghĩa gì.
Vừa làm vừa miên man suy nghĩ thoáng chốc đã gần đến giờ Hàn Tuyết tan ca. Chợt có một bóng dáng cao lớn bước vào tiệm, vẫn là toàn thân một bộ y phục đen, đội thêm một cái mũ che gần nửa khuôn mặt nhưng vóc dáng đó không thể nhầm lẫn với một ai khác. Hàn Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tong-tai-la-xa-hoi-den/3729562/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.