04
Lúc ấy, ta xách váy, đạp đổ ghế, giẫm lên bàn, nhảy đến trước mặt Thái phó.
Trước tiên là một cú tảo đường thối quật ngã ông ta xuống đất, tiếp đó là đ.ấ.m trái đ.ấ.m phải, đ.á.n.h ông ta đến mức mũi sưng mặt sưng, thấy ông ta chảy m.á.u mũi, lại hảo tâm đá ông ta xuống hồ nước ngoài cửa sổ để cầm máu.
Đánh xong, ta còn không quên khí thế mười phần hô với ông ta:
Dạ Miêu
"Lão già kia, đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đang nói xấu ta."
"Cả Quốc T.ử Giám chỉ có một mình ta là cô nương, ngươi không giảng nam đức, lại giảng tam tòng tứ đức, ngươi bắt nạt ai vậy!"
Thái phó tức giận không thôi, hai tay ở trong nước làm động tác cào cấu, bộ dáng như muốn bóp c.h.ế.t ta.
Mặt hồ ùng ục sủi bọt, ta nhìn cái miệng đóng đóng mở mở của ông ta, hợp lý hoài nghi lão già này đang mắng ta.
Bên kia không biết là công t.ử nhà ai tìm được một tấm ván gỗ cực lớn chuẩn bị vớt ông ta lên, ta hùng hổ chạy tới, tay không bẻ gãy tấm ván, dưới ánh mắt kinh hoàng của người nọ, hung hăng ném hai khúc gỗ lên cây, vừa vặn kẹt vào chạc cây.
Ta vỗ tay, lại xoay người nhìn lão Thái phó vẫn luôn há miệng trong hồ, rất ấm ức nói:
"Tôn Thái phó, ngươi làm tổn thương ta, bây giờ ta rất buồn, ngươi ở dưới nước kiểm điểm lại đi!"
Sau đó, Thái phó bị bốn năm cấm vệ khiêng đi.
Thái t.ử nghe nói xong thì không vui.
Thái phó là thầy của hắn, khuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-thua-tuong-lai-danh-nguoi-roi/5053988/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.