Sau khi kết hôn, việc duy nhất mà Thẩm Lãng bám riết không tha chính là việc dưỡng lại chiếc dạ dày nhỏ và rèn luyện thân thể cho tiểu tổ tông nhà mình. Sự thật chứng minh, Thẩm trung tướng không gì không làm được cũng phải cúi đầu trước dâm uy của Đường tiểu tổ tông.
Trừ việc rèn luyện thân thể cho Đường Mộ thì trên sinh hoạt của hai người họ không có gì biến đổi cả. Thẩm Lãng vẫn tiếp tục sự nghiệp làm chồng hoàn mỹ của mình, còn có thể thuận tiện lấy tròn điểm nữa kìa. Tuy nhiên, tính lười biếng của tổ tông kia vẫn làm cho y thở dài không thôi.
Đường Mộ lười biếng cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai mới xảy ra, đó là chuyện mà ai cũng biết cả. Hai mươi năm trước bị Đường gia chiều như vậy, hai mươi năm sau kết hôn với Thẩm Lãng lại được chiều chuộng, thói lười biếng của tổ tông kia chỉ có tăng chứ không có giảm...
Thẩm trung tướng suốt ngày than bà xã mình thể lực không được, một bên huấn luyện cho binh lính một bên rèn bé tổ tông nhà mình. Nhưng mà, nếu thể năng của Đường Mộ thật sự tốt lên thì mới thật sự là mẹ nó kỳ quái!!!
Mấy năm trước, Thẩm trung tướng và Thẩm Tiêu còn lập kế hoạch nâng cao thể năng cho Đường tiểu tổ tông, nhưng mà cuối cùng lại không giải quyết được vấn đề gì cả. Nguyên nhân chính là Thẩm trung tướng đau lòng tiểu tổ tông, hoàn toàn không thể hạ thủ được, cũng không thể nhẫn tâm để cho người khác xuống tay với tiểu tổ tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-thieu-tuong-moi-ngai-ve-nha/479318/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.