Gói xong kẹo cưới, ngồi nói chuyện phiếm một hồi, người phải đi làm chịu đựng không được, ngáp liên tục cùng Chu công ước hẹn. Đường Mộ đưa Thẩm gia nãi nãi về phòng, đỡ bà lên giường nằm, giám sát bà uống thuốc, Đường Mộ mới cùng Thẩm Lãng trở về phòng. Tắm rửa, nằm ở trên giường Đường Mộ nhìn tạp chí ảnh trong phòng, nhìn một chút liền cảm thấy lạnh lẽo! Mẹ nó! Hỗn đản này ở chỗ này rốt cuộc là làm sao ngủ? Y cũng không cảm thấy lạnh sao? Hắn không thích vũ khí lạnh, nhìn một món có lẽ cũng không có gì, thế nhưng một phòng đồ như vậy, thật sự có chút chịu không nổi. “Thẩm Lãng...” Đường Mộ dùng khuỷu tay đánh đánh vào nam nhân ôm hắn từ phía sau. “Thế nào? Ngủ không được sao?” Thẩm Lãng biết tổ tông này có chút không quen chỗ, ngủ không được đi? “Anh có thể đem gian phòng thu lại những thứ có chút lạnh lẽo này hay không, anh đối với mấy thứ này thực sự làm thế nào ngủ?” Hắn không muốn hơn nửa đêm vừa mở mắt thức dậy, chào đón hắn chính là một phòng tạp chí ảnh vũ khí lạnh! “Không thích sao?” Thẩm Lãng chống người dậy, cũng nhìn thứ trên tường một chút. “Quá lạnh!” Hắn thật sự muốn hỏi người này một chút, y thế nào đối diện một phòng tạp chí ảnh ngủ? Thẩm Lãng gật đầu một cái: “Vậy anh đi bóc chúng xuống.” Đứng lên vén chăn xuống giường, lần lượt lần lượt, động tác cẩn thận đem tạp chí ảnh và tranh vẽ tay trên tường bóc xuống, bóc xong xếp hoàn chỉnh lại. “Tôi tới giúp anh?” “Không cần, em ngủ đi, trên đất lạnh, tự anh bóc là được rồi.” Thẩm Lãng quay đầu lại nhắc nhở người nhìn thoáng qua muốn xuống giường, để cho hắn hảo hảo nằm. Đường Mộ nhún nhún vai, nằm xuống lại kéo chăn về đắp kín nhìn nam nhân giống như đối đãi tình nhân, đem những bức họa này từng tấm từng tấm bóc xuống. “Sau này anh sẽ không cùng những thứ này chung một chỗ nữa à?” Đường Mộ nhìn động tác của Thẩm Lãng, nhịn không được châm chọc. “Sẽ không a! Em là vợ của anh, chúng nó xem như là chiến hữu của anh, cái này không thể so sánh được.” Thẩm Lãng thuận miệng nói được rất lưu loát. Đường Mộ hơi hơi híp mắt: “Anh lặp lại lần nữa, ai là vợ của anh?” Lời kia nhàn nhạt, nhưng nhàn nhạt kia, khiến cho sau gáy Thẩm Lãng nổi lên một trận lạnh lẽo... “Anh là vợ của em! Chúng ta là vợ chồng, anh là vợ của em! Là anh!” Giây phút này ai cần thể diện! Bảo mệnh mới là vương đạo! Phu nhân nhà y hận nhất nghe thấy từ này! “Vậy chúng ta sẽ làm chút việc thực tế, thế nào?” Đường Mộ mặc áo choàng tắm chuẩn bị riêng, ngồi dậy tựa vào đầu giường, lành lạnh kiến nghị. Thẩm Lãng hiện tại thật sự cảm thấy mình chính là một kẻ ngốc tìm đánh. Tự mình tìm hố cho mình nhảy, y không phải là ngốc, chính là thiếu đầu óc! “Cái này miễn đi! Tổ tông, trễ rồi, anh không làm, ngày mai còn phải đi quân đội phát kẹo cưới. Lăn qua lăn lại trễ, ngày mai không dậy nổi thì làm quá trớn rồi a!” Thẩm Lãng cười bất đắc dĩ, y thật sự không phải cố ý, chỉ là sẵn miệng nói! “Tôi sẽ cẩn thận! Chỉ một lần, ngày mai sẽ dậy được.” Hai tay Đường Mộ vòng trước ngực, tựa vào đầu giường, toàn lực ứng phó! Trực tiếp lấy lời tối hôm qua y nói chặn y. “Tổ tông! Anh sai rồi! Anh sai rồi, còn không được sao? Anh là vợ của em a! Chúng ta không nháo được không? Cách âm phòng này của nhà chúng ta không tốt, chẳng lẽ en muốn để cho người trong nhà tập thể thức dậy nghe chân tường sao?” Thẩm Lãng lắc lắc khuôn mặt. Đường Mộ nhìn tường, trên đó vừa bóc hết tranh, bị tranh giấy phân chia thành từng mảnh từng mảnh, có chút loang lỗ. “Không quan hệ, bọn họ muốn nghe cứ nghe, tôi không quan tâm.” Khiêu khiêu mi, bộ dáng mãn bất tại ý. “Nhưng anh quan tâm a.” Vứt bỏ tranh trong tay, y dồn sức một chút nhào tới đem Đường Mộ đặt vào trong chăn: “Chúng ta đừng nháo nữa! Tổ tông, anh là vợ của em! Anh chỉ là sẵn miệng, lần sau không dám! Ngủ đi! Ngủ đi! Em tối hôm qua cũng ngủ không được mấy giờ, nghỉ ngơi thật tốt, qua hai ba ngày nữa chính là hôn lễ rồi. Sắc mặt của em không phải là tốt lắm, nghỉ ngơi thật tốt, đừng để kết hôn ngày đó khí sắc khó coi sẽ không tốt.” “Tranh của anh rơi xuống đất rồi kìa.” Đường Mộ nhìn thoáng qua tranh trên mặt đất, không nóng không lạnh nhắc nhở. “Ai quản đồ chơi kia a! Chúng ta ngủ, không còn sớm, ngủ đi!” Thẩm Lãng nhân cơ hội trở mình qua, đem tổ tông này ôm vào trong ngực, tắt đèn, kéo chăn lên, dùng không tới ba mươi giây. “Có lạnh hay không a? Tổ tông, lạnh thì nói, anh ủ cho em.” Đường Mộ đem nam nhân làm trò chơi xấu này, một lần nữa khinh bỉ tới chân. Cho rằng lần này tránh thoát, coi như xong chuyện sao? Hôm nay nhớ kỹ đi! Đợi đến đêm hôn lễ, bọn hắn từ từ thanh toán! Đường Mộ cuộn tròn vào trong ngực không có lên tiếng, cũng không nhúc nhích, dường như đã ngủ. Một hồi thật lâu, Thẩm Lãng mới dám cúi đầu nhìn người trong ngực, phát hiện hắn đã ngủ, mới dám thả ra một hơi buộc chặt. Ông trời, tổ tông này thật sự là dễ nổi giận a! Sau này nhất định phải quản tốt cái miệng! Vợ và tức phụ, loại từ ngữ này nhất định không thể nói! Chết cũng không thể nói! Nếu không thì hạnh phúc nửa đời sau của y a, từ trên đổi xuống dưới! Y không biết, phu nhân của y là cái loại mang thù nhớ tới ngươi chết cũng còn nhớ. Không có việc gì có thể may mắn. Bởi vì nhất định chạy không thoát. Chỉ có thể nói, Thẩm Lãng đối với tiểu tổ tông này của y còn chưa đến mức hiểu được một cọng tóc cũng biết dài ngắn. Bằng không, y nhất định sẽ biết, không nên để cho tổ tông này nhớ thương. Lần đầu tiên, qua đêm ở Thẩm gia, Đường Mộ ngủ được tương đối tốt. Lần đầu tiên, người Thẩm gia sâu sắc hiểu Đường Mộ ở trong lòng Thẩm Lãng là loại vị trí gì. Ngày hôn lễ càng ngày càng gần, người hai nhà bước vào kiểm nghiệm sau cùng. “Nhất định không thể có ký giả vào sân khấu, nhớ kỹ, mỗi một vị khách vào đều phải tỉ mỉ kiểm tra thân phận.” Đường Ngạo và Đường Bác đối với yêu cầu duy nhất của tiểu đệ cố gắng làm được hoàn mỹ. Thẩm Mặc và Thẩm Ngôn cũng tham gia chuyện này, theo hai nam nhân của Đường gia cùng nhau, cố đạt được tốt nhất. “Đến lúc đó, em tới phụ trách trông coi chỗ này đi! Đường Ngạo, các cậu cũng đưa ra một người có thể biết mặt toàn bộ khách của Đường gia đi! Như vậy tương đối tốt để kiểm tra thân phận.” Thẩm Mặc suy nghĩ một chút vẫn là tự mình làm đi! Nếu không xảy ra chút gì, hắn thật sợ đại ca phần tử khủng bố kia cho KO! “Ừ, tôi cũng dự định như vậy.” Đường Mộ tiểu tử kia trở mặt chính là lục thân không nhận. Hắn hận nhất chính là đội chó săn đuổi, muốn làm cho cuộc hôn lễ này lên đầu trang bát quái. Vậy chính hắn liền rửa sạch cái cổ đợi Đường Mộ tổ tông kia tới chém đi. Tiểu tử bốc đồng kia, tự tư tự lợi, cũng sẽ không nhìn mình là tam ca của hắn mà thủ hạ lưu tình. “Tốt cực kỳ.” “Đúng rồi, bên trong tân khách cũng sẽ không cầm các loại điện thoại di động quay chụp nữa?” “Cái này sẽ không có biện pháp ngăn cản đi?” Ông trời, cái này còn thật là vấn đề khó khăn a! Máy chụp hình gì đó, cũng có thể ngăn cản đem vào, thế nhưng điện thoại di động là công cụ truyền tin của người ta, cũng không thể ngăn cản đi? “Miễn là không lên đầu trang giải trí bát quái là được rồi.” Những thứ khác bọn họ thật sự không thể giải quyết. Biện pháp có thể giải quyết quá mức, bọn họ không thể làm cho hôn lễ này làm quá mức không khí ngột ngạt phải không? Người ta là tới tham dự hôn lễ, cũng không phải là tới tham dự hội nghị tuyệt mật của quốc gia. “Không việc gì, bên trong cứ giao cho tên miệng thép lưu manh kia đi!” Không thể làm cái gì, nói chút gì, bao giờ cũng có thể chứ! “Có thể chứ?” “Cứ như vậy đi! Chỉ cần ngăn cản ký giả là được.” “Được thôi! Cứ như vậy.” Khi Thẩm Lãng lần đầu tiên trông thấy căn hộ này của Đường Mộ. Thật sự cảm thán mình tìm một người đối với tiền tài không có chút khái niệm nào. Tiền đối với hắn mà nói, chính là con số mà thôi, không có ý nghĩa gì! Đường Mộ là như vậy, người nhà của hắn cũng là như vậy! Nhìn vào phòng tu sửa thì sẽ biết! Căn hộ là một tòa nhà đôi hai tầng, một tầng diện tích chỉ có 170 mét vuông, cũng chính là hai người bọn hắn ở trong ngôi nhà 340 mét vuông rộng lớn, còn kèm theo hoa viên trên sân thượng. Trước đó nói là sửa chữa lại một chút nho nhỏ, nhưng khi nhìn vào kiểu dáng như vậy chắc là đại động một phen, gia cụ đồ điện, dụng cụ bếp toàn bộ là mới tinh. Trong trong ngoài ngoài, mắt có khả năng xem tới tất cả đều là mới. Nhỏ tới nỗi một cái bóng đèn, tới gia cụ, không có chỗ nào không phải là tinh phẩm. Thẩm Lãng đại khái dự đoán một chút, chỉ là tu sửa nhà ít nhất không dưới bảy con số, chớ đừng nói chi vị trí nhà ở đoạn đường hoàng kim. Hôn phòng này, thật sự có chút tham giới a! “Thế nào, có cái gì không hài lòng hay không, chỗ nào cảm thấy không hợp, nói cho bá mẫu, ta lập tức liên hệ bọn họ tới sửa.” “Không cần! Bá mẫu, tốt lắm! Con rất hài lòng! Chỉ là có thể quá xa hoa hay không?” Ở đây quá xa hoa, y trái lại có chút không thích ứng. “Ta không biết con thích cái gì, trước đó hỏi con, con nói theo yêu cầu của Tiểu Mộ là được. Ta cứ dựa theo sở thích của Tiểu Mộ tới sắp xếp sửa chữa, không thích sao?” Bạch Vũ có chút khó hiểu, người này là không thích như vậy sao? “Không có, chỉ là cảm thấy tinh xảo có chút không chân thật, những thứ khác khá tốt.” Thật sự phải ở nơi này, y có thể thật đúng là có chút không quen! Y ở quân đội ngẩn ngơ đã lâu, đối với đồ vật đơn giản càng có thể tiếp thu một chút. Nhà này sửa sang theo kiểu Tây, đường nét thấy mười phần, ưu nhã lại sạch sẽ chỉnh tề, rất là đẹp, nhưng mà không chân thật.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]