"Thần quân, việc này cũng không cần ngài đích thân đi đi."
"Đúng vậy thưa thần quân!"
Rất rõ ràng tất cả mọi người đều cảm thấy cách xử lý này có vẻ thái quá, giống như dùng dao mổ trâu để giết gà mà không ngừng sôi nổi tỏ vẻ.
Thái Thần không tiếng động đẩy cái đầu cũng đang tò mò xăm xoi mình bên cạnh ra, thản nhiên nói: "Trận pháp ở Ma Vực là do ta đặt xuống, muốn kiểm tra tình huống của trận pháp cũng chỉ có ta mới có thể nhìn ra được." (3
Ý nói thay vì bất cứ ai đi cũng chỉ nhìn được ngọn không nhìn được gốc, lãng phí thời gian.
Chúng tiên nhất thời im lặng.
Thực lực của thần giới ba ngàn năm sau quả thật không bằng ba ngàn năm trước, khi trận chiến kia chưa diễn ra.
Ngoài vị thần quân cuối cùng là Thái Thần thì trong chúng tiên nhân không có ai có thực lực mạnh mẽ để duy trì đại cuộc nữa. Có lẽ cho thần giới thêm một vạn năm lại là một mảnh phồn hoa mới, nhưng bây giờ không được.
"Được rồi, cứ làm theo ta nói đi."
Thái Thần phất tay đứng dậy.
"Vâng thưa thần quân."
Chúng tiên không thể làm gì khác hơn là nghe theo hắn an bài.
Thái Thần gật đầu, không nói thêm gì phất tay mang theo con cá của mình rời khỏi đại điện trước tiên.
Để lại một đám tiên nhân sau khi buông thả được một chút liền nổi lên lòng tò mò đối với con cá vàng nào đó mà bắt đầu xì xào không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-thien-dinh-vo-thuong/3536815/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.