Thái Thần bị y giục đến giục đi, không thể không giữ chặt lấy y, tránh cho y té xuống, lại không nhịn được nói: “Nếu ta không thích thì sao?”
Lữ ngốc liền xù lông: “Không được!”
“…”
“Ngươi phải thích ta!”
“…”
“Không đúng! Ta biết ngươi thích ta!”
“…”
Này nói thế nào, tiểu ngốc tử. Thái Thần buồn cười.
“Hoàng huynh sẽ không muốn ngủ cùng ta.”
“…”
“Hoàng huynh sẽ không ôm ta.”
“…”
Hắn vô thức phản bác: “Vậy hoàng huynh ngươi không thích ngươi nữa?”
Hắn thề, hắn chỉ định trêu y, không có ý gì hết.
Nhưng tiểu ngốc nghe xong thì toàn thân liền xẹp lép xuống, rất đáng thương.
Hắn giật mình, nhưng còn chưa đợi hắn nói gì thì đã nghe y rầm rì tội nghiệp nói: “Hắn đều thay đổi rồi.”
“Hắn cũng vậy, đại hoàng huynh cũng vậy, tam hoàng tỷ cũng vậy…”
Thái Thần im lặng, đưa tay sờ sờ đầu y như an ủi.
Ngốc tử mặc dù đơn thuần nhưng chính vì vậy y mới càng thêm dễ dàng cảm nhận được thành ý mà người khác dành cho mình. Chỉ trách y sinh ra trong nhà đế vương, đã định là sẽ không có cái gọi là tình thân. Tương lai cuộc chiến ngai vàng diễn ra, có lẽ y sẽ thành vật hi sinh đầu tiên.
Vừa nghĩ đến đây hắn liền cảm thấy khó thở.
Hắn phát hiện mình không muốn nhìn thấy điều đó xảy ra.
Vậy thì hắn không để nó xảy ra là được.
Thái Thần nghĩ thông suốt rồi liền nhéo mặt tiểu ngốc tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-thien-dinh-vo-thuong/3494718/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.