Phùng Quán Phong lần nào sang cũng thấy nàng không được vui, hắn hỏi nàng cũng không nói. Nàng làm ngơ rất giỏi. Lâu rồi chắc sinh chán, mấy ngày liền đều chẳng tới đây.
Ngọc Diệp biết hắn sẽ chán mà. Đàn ông là vậy.
"A Tú, dạo này em có tin tức gì của Thiên Dịch không?".
A Tú có chút né tránh, không dám nhìn thẳng vào mắt nàng mà nói.
"Từ sau khi vụ việc này xảy ra, cả Ung Châu tri phủ đại nhân và Kinh Châu tri phủ đại nhân đều muốn đốc thúc hôn sự xảy ra nhanh hơn. Hiện tại, Băng Lan tiểu thư và thiếu gia đều đang chuẩn bị thành thân rồi ạ!".
Dẫu biết trước điều này rồi, nhưng nàng vẫn có chút hụt hẫng.
"Tiểu thư yên tâm, thiếu gia vẫn luôn mong nhớ tiểu thư. Ngài ấy luôn hỏi thăm tình hình của cô...".
"Thế thì có ích gì chứ?" - Nàng lẩm bẩm - "A Tú à, hôm nay ta muốn ra ngoài dạo chơi, có được không?".
Nàng đã bị nhốt ở đây lâu quá rồi, ngắm cảnh trong biệt viện đến ngán cả mắt. Rảnh quá nàng cũng cố học theo A Tú may vá thêu thùa, nhưng đều chẳng đâu ra đâu.
"Tiểu thư à, Thành chủ có căn dặn rồi, khi nào cô muốn ra ngoài phải có ngài ấy đi theo thì mới được. Bên ngoài dân tị nạn từ phía Nam đang tràn về nên loạn lắm. Cô nên cẩn thận thì hơn...".
"Ta sợ gì chứ? Ta có phải là trẻ con đâu mà phải xin phép hắn? Hắn định nhốt ta ở đây cả đời hay sao?".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-that-sung-cua-thanh-chu-dai-nhan/2424490/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.