Nửa đêm hôm qua có người trông thấy Thành chủ đại nhân chạy ra ngoài Nguyệt Vọng Viện, vội về tắm rửa. Có không ít đám giai nhân trong viện cảm thấy chuyện này rất nực cười, không đáng tin, cho đến khi nhìn thấy mấy con mắt ngày hôm qua đã biến mất không dấu vết.
"Tiểu thư, đêm qua đã xảy ra chuyện gì vậy?" - A Tú gặn hỏi.
"Em cứ đa nghi. Xảy ra chuyện gì được chứ?" - Ngọc Diệp vẫn bình thản chải đầu.
Hôm nay tâm trạng của nàng đã tốt lên trông thấy.
"Vậy không xảy ra chuyện gì mà Thành chủ lại vội chạy về cung tắm sao? Ngay nửa đêm?".
Ngọc Diệp nghe thấy chuyện này cũng thật lạ đời. Hắn đi tắm thì liên quan gì đến nàng mà hỏi nàng lý do chứ? Nói ra thì cũng kỳ lạ, đêm qua sau cái hôn hời hợt đó của nàng, hắn bỗng ngồi đực ra một lúc. Rồi tự dưng lại đẩy nàng nằm lên giường, tay hắn bóp chặt vai nàng, người hắn run lên, nàng nghe thấy hơi thở hắn nặng nề bên tai. Sau đó...
Không có sau đó, hắn chạy mất!
"A Tú, em đừng có nghĩ ngợi nhiều nữa. Hắn đi cả ngày trời, lại còn gϊếŧ người, cưỡi ngựa gió cát bay đầy. Em biết không? Có thể là hắn thấy bản thân hôi quá nên về tắm thôi".
Ngọc Diệp tỏ ra không liên quan, dù sao thì sinh hoạt của nam nhân nàng cũng không rành lắm.
"A Tú, em có bao giờ thấy Kinh Châu cung chưa? Trông nó như thế nào?".
"Việc này, người có lẽ hỏi Châu Hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-that-sung-cua-thanh-chu-dai-nhan/2424486/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.