Nàng ốm liệt giường kể từ sau ngày hôm đó. Đông Du đã tìm thấy nàng nằm ngủ trên đất lạnh. Như vậy cũng hay, nàng sẽ không phải nhìn thấy những cảnh khiến nàng thấy bất công thay cho nàng hay Bảo Bảo.
"Phu nhân, có Mã Hoàng tướng quân đến thăm người!".
A Tú còn chưa nói hết, Mã Hoàng đã chạy vào ngồi bên giường nàng.
"Người nàng nóng quá. Người uống thuốc gì chưa?" - Hắn nắm chặt lấy bàn tay thon nhỏ của nàng.
Ngọc Diệp chậm chạp lắc đầu. Mấy ngày nay A Tú có cố đi gọi đại phu, nhưng không có ai tới. Chắc đều nghĩ, nàng không chết được.
"Bọn người khốn nạn. Bọn chúng thật sự đối xử với nàng như thế sao?".
Nàng lần đầu thấy có một nam nhân xót thương mình như vậy. Không hiểu sao, mỗi lần ở gần Mã Hoàng nàng đều muốn bật khóc. Chắc là đã quá lâu rồi nàng chưa cảm nhận tình yêu rõ ràng từ ai như vậy. Nàng hiện giờ như một cái cây héo cằn, chỉ cần một giọt nước rơi xuống cũng khiến nàng cảm động phát khóc.
"Đừng lo, ta có mang thêm thuốc đến cho nàng. A Tú đang đi nấu rồi, sẽ mang lên ngay thôi!".
Hắn đỡ nàng ngồi dậy, kê một cái gối dưới lưng nàng.
Khi A Tú mang chén thuốc vào, Mã Hoàng cầm lấy chén thuốc, cẩn thận khuấy đều, thổi hơi rồi mớm cho nàng.
Hắn mang đến cho nàng sự ấm áp. Một sự ấm áp cần thiết nhất.
"Uống hết chén thuốc này, tối nay nàng sẽ đủ khoẻ để ra khỏi thành cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-that-sung-cua-thanh-chu-dai-nhan/2424462/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.