🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đứa trẻ đó rất quen mắt, vô cùng quen mắt. Thành chủ chắc chắn đã nhìn thấy đứa bé đó ở đâu rồi, chỉ là nhất thời nghĩ không ra. Bỗng mấy ngày sau, hắn ta đột nhiên nhớ ra. Nó rất giống nàng, rất giống Ngọc Diệp của hắn.



Những năm qua hắn luôn nỗ lực tìm nàng nhưng đều bặt vô âm tín. Nàng là tiên nữ. Hắn tuyệt không tin nàng đã chết ở chỗ của Châu Quả Vương. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Hắn vẫn chưa thấy xác của nàng!



Hắn mở tờ giấy năm đó nàng viết cho hắn. Sau bao năm tháng, nó vẫn nguyên vẹn.



"Chúng ta, đời đời kiếp kiếp, hết duyên tận nợ".



Ngọc Diệp, nàng thật sự không muốn gặp ta nữa sao? Nàng hận ta đến thế sao? Ta đã dằn vặt đủ rồi, ta biết lỗi rồi, ta ân hận rồi. Ta đã mang binh qua đó tìm nàng ngay khi ta biết ta sai.



Vậy mà nàng vẫn muốn trừng phạt ta, dằn vặt ta nữa sao? Ta nhớ nàng biết mấy. Có trời biết, ta nhớ nàng biết mấy, nhớ ánh mắt của nàng, nhớ đôi môi của nàng, nhớ từ lúc nàng khóc đến lúc nàng cười. Chưa bao giờ, nỗi nhớ trong ta có thể vơi đi cả.



Và hắn chợt nhớ, năm đó nàng ra đi trong bụng vẫn còn mang theo một đứa trẻ, là con của hắn. Nếu nó còn sống, chắc giờ chỉ mới được sáu tuổi thôi.



Hắn chợt nhớ đến cô bé mấy hôm trước vừa gặp, cũng cỡ chừng đó.



"Đông Du!" - Hắn gấp rút gọi - "Mau đưa ta đến chỗ Vi đại phu".

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-that-sung-cua-thanh-chu-dai-nhan/2424429/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.