Bởi vì Lục Đào thành thập phu nhân của Hầu phủ, Lục Sa mỗi lần chỉ có thể mượn cớ vấn an Lục Đào để gặp Thôi Loan Thúy.
"Lục Sa, ngươi gần đây đến Hầu phủ rất siêng năng, nhưng ở chỗ ta không ngồi không được bao lâu, thì chạy đến trong viện thất phu nhân, chuyện này cũng khó trách, thất phu nhân là nữ tử tinh thông cầm kỳ thư họa, lớn lên lại xinh đẹp, thế nào cũng có lực hấp dẫn hơn ta......" Lục Đào trêu đùa.
"Nào có chuyện đó!" Lục Sa da mặt mỏng, bị trêu đùa như vậy khuôn mặt lập tức đỏ bừng, khẽ đẩy Lục Đào một cái.
"Xác định là không sao? Ai ở trong viện của thất phu nhân ngẩn ngơ cả nửa ngày, nghe nói vừa đánh đàn, vừa vẽ tranh, vừa viết chữ, ngày tháng so với ta còn thần tiên hơn, ta thấy mà ước ao." Hai người này ngay cả khuôn mặt cũng khởi xuân phong, thật là ân ái, có lẽ là cũng không thể thường xuyên gặp mặt, nên mới quý trọng mỗi lúc gặp mặt, còn nàng cùng Liễu Phi Nhân cả ngày đều là gà bay chó sủa, may mà nàng chịu được dày vò, dù sao thì Liễu Phi Nhân cuối cùng cũng không dày vò người khác không hơn được nàng.
"Ngươi cùng ngũ phu nhân sống như vậy mới náo nhiệt, mới giống như hai ngươi chung sống." Lục Sa nghĩ đến Liễu Phi Nhân cùng Lục Đào, liền che miệng nở nụ cười, thật sự mệt hai người đều có tinh lực tốt, có thể lăn qua lăn lại như vậy, tuy rằng ngũ phu nhân vẫn âm thầm tố khổ nhưng Lục Sa cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-tai-thuong/1362444/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.