Chương trước
Chương sau
Lý Trì Nguyệt cảm giác được tiểu hồng đậu trong tay đứng thẳng, nàng chỉ cần khẽ nhu lộng nơi đó thì Đồ Cửu Mị sẽ phản ứng rất lớn, tiếng rên rỉ trầm thấp, mị nhãn câu hồn mang theo thẹn thùng dục cự hoàn nghênh, hiện hết mị thái, giống như vô số xúc tui quấn lấy quấy nhiễu thâm tâm Lý Trì Nguyệt Trì Nguyệt, thì ra dáng vẻ nữ tử khi động tình sẽ khiến người ta không kiềm chế được càng muốn hung hăng khi dễ nàng.
Mỗi một chỗ phu nhân nhu ấn lại mang theo mãnh liệt khoái cảm, Đồ Cửu Mị chưa bao giờ biết thân thể cũng có thể thoải mái như vậy, quá mức thoải mái khiến cho nàng cảm thấy có chút xấu hổ, như vậy thật sự được sao? Nhưng cho dù cảm thấy xấu hổ Đồ Cửu Mị vẫn hy vọng phu nhân tiếp tục.
"Thoải mái không?" Lý Trì Nguyệt dùng thân thể mình đặt trên người Đồ Cửu Mị, ngữ khí ngả ngớn hỏi.
Đồ Cửu Mị cảm thấy trả lời vấn đề như vậy thật sự quá xấu hổ, nhưng dáng vẻ phu nhân nhìn nàng chằm chằm khiến nàng không tự giác mà gật đầu, nàng chàm thấy phu nhân không chỉ khống chế được thân thể nàng ma còn khống chế cả linh hồn, chỉ cần phu nhân nhìn nàng như vậy thì nàng sẽ run sợ, cái gì cũng sẽ thuận theo phu nhân, chính là moi tim cho phu nhân, chỉ cần phu nhân muốn nàng đều nguyện ý cho.
"Trả lời bằng miệng, ta sẽ khiến ngươi càng thoải mái hơn nữa." Lý Trì Nguyệt thực vừa lòng với sự nhu thuận cùng thành thật của Đồ Cửu Mị trên giường, ngũ công chúa đã từng nói nữ nhân hấp dẫn nhất mị hoặc lòng người nhất chính là thời điểm ở trên giường, đặc biệt là loại nữ nhân có thể đem thanh thuần cùng phóng đãng dung hợp, càng là cực phẩm trong cực phẩm, ít nhất Lý Trì Nguyệt giờ phút này có loại cảm giác chiếm hữu ngũ công chúa đã nói qua. Hơn nữa trên gường ngũ công chúa có nhiều mỹ nhân như vậy nhưng cộng lại cũng không bằng một Đồ Cửu Mị.
"Phu nhân...." Đồ Cửu Mị cảm giác chân mình bị phu nhân mở ra càng rộng, cảm giác bại lộ không hề che lấp khiến Đồ Cửu Mị cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nhưng phu nhân còn cứng rắn muốn người ta chính miệng nói ra những lời ngượng ngùng như vậy.
"Trì Nguyệt." Lý Trì Nguyệt đột nhiên rất muốn Đồ Cửu Mị dùng thanh âm kiều mị gọi tên mình.
"Trì Nguyệt....." Đồ Cửu Mị cảm thấy chỉ cần gọi khuê danh của phu nhân thì không những thân thể trở nên cực kỳ tê dại mà ngay cả tâm đều tê dại khó nhịn.
"Thích ta đối đãi ngươi như vậy không?" Tay của Lý Trì Nguyệt nhu lộng bộ vị mẫn cảm nhất của Đồ Cửu Mị càng nhanh hơn, nàng cúi đầu ngậm lấy khối mềm mại đã đứng thẳng của Đồ Cửu Mị, ngậm tiểu hồng đậu kia. Đồ Cửu Mị vẫn chưa chân chính trải qua nhân sự làm sao chịu được song trọng kích thích như vậy, nàng khẽ cong người theo bản năng đem thân thể dán chặt vào phu nhân.
"Ân?" Lý Trì Nguyệt bất mãn Đồ Cửu Mị không trả lời, nhẹ nhằng cắn một cái tiểu hồng đậu kia.
"Thíc...ch..." Đồ Cửu Mị chỉ cảm thấy vừa đau vừa tê dại, thâm tâm vốn khuất phục phu nhân khiến nàng không thể không trả lời vấn đề xấu hổ này, nhưng dù biết phu nhân hư hỏng trong lòng nàng vẫn thích phu nhân như vậy đối với nàng.
Giống như giờ phút này, phu nhân đang ôm lấy hạ thân của nàng, đồng thời cũng đem chân nàng đặt lên vai mình, xấu hổ nhất chính là bộ vị tư mật nhất của nàng không hề che giấu bại lộ trước mắt phu nhân, Đồ Cửu Mị xấu hổ đến không dám nhìn phu nhân nên liền nhắm mắt lại, nhưng sau khi nhắm mắt lại nàng lại muốn nhìn xem phu nhân sẽ làm gì với nàng. Thật ra xem qua xuân cung Đồ Cửu Mị nàng cũng đã mơ hồ biết được, cũng bởi vì biết được nên càng thêm xấu hổ, nhưng ngoại trừ xấu hổ còn có ẩn ẩn mong chờ.
Lý Trì Nguyệt nhìn đóa hoa giống như vừa nở rộ trong sương sớm, tiên diễm ướt át, còn lộ ra đầm nước trong suốt thật là mê người, Lý Trì Nguyệt giống như bị mê hoặc, dùng môi hôn lên.
Đồ Cửu Mị lập tức mở mắt nhìn phu nhân đang vùi mặt ở nơi tư mật nhất của mình, nàng cảm thấy thẹn thùng đến cực điểm, phu nhân thế nhưng hôn nơi đó.....
"Trì Nguyệt......không cần....." Đồ Cửu Mị thấp giọng cầu xin, nhưng trong thanh âm lại lộ ra một cỗ nhu nhuyễn dục cự hoàn nghênh rất khả ái, ngược lại giống như đang mời gọi Lý Trì Nguyệt tiến thêm một bước nhấm nháp nàng, hoặc là hung hăng xâm nhập cũng không sao cả.
"Không thích sao?" Lý Trì Nguyệt nhìn gương mặt đỏ bừng của Đồ Cửu Mị, nhướng mi hỏi, người này biểu hiện rõ ràng là thực hưởng thụ, cho dù có nói là không thích thì nàng cũng sẽ không tin, mật hoa bên trong vẫn còn chảy ra, đây chính là bằng chứng.
"Bẩn...." Đồ Cửu Mị xấu hổ nói, nàng luyến tiếc ủy khuất phu nhân.
"Tắm rất sạch sẽ, không bẩn, ngược lại còn có một chút mùi thơm, không tin, ngươi cũng thưởng thức một chút đi." Lý Trì Nguyệt ngậm một ngụm, hôn lên môi Đồ Cửu Mị, đồng thời đem đầu lưỡi tiến vào.
Đồ Cửu Mị thưởng thức được hương vị của chính mình, nàng cảm thất mặt mình cũng sắp thiêu cháy rồi, sao phu nhân có thể làm như thế, lại còn nghiêm chỉnh như vậy mà làm.
Ngón tay Lý Trì Nguyệt mơn trớn tiểu trân châu, dùng đầu lưỡi liếm cánh hoa, cố gắng thâm nhập huyệt động đã muốn thít chặt.
Đồ Cửu Mị chỉ cảm thất thân thể chồng chất khoái cảm, nhiều đến khiến nàng gần như khó có thể thừa thụ, nhưng rồi lại tìm không được cách phát tiết, thân thể càng trở nên khó nhịn.
"Phu nhân...Trì Nguyệt....." Đồ Cửu Mị vô lực gọi Lý Trì Nguyệt, nàng không biết chính mình muốn cái gì, chẳng qua là vô lực hô tên Lý Trì Nguyệt.
Lý Trì Nguyệt phát hiện tay mình nhu lộng cùng ma sát càng nhanh thì biển hiện của Đồ Cửu Mị càng kiều diễm, mị âm càng câu hồn vì thế nàng lại càng đẩy nhanh động tác trong tay.
Đồ Cửu Mị chồng chất khoái cảm rốt cuộc đến cực hạn, sau khi bạo phát, Đồ Cửu Mị chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, thân thể cũng giống như sắp bay lên, cảm thấy khoái cảm kia mãnh liệt đến khiến nàng hoa mắt.
"Đừng......đủ rồi....." Đồ Cửu Mị gần như cầu xin mà hô lên, nàng cảm thấy thân thể rốt cuộc không thừa thụ được nhiều hơn nữa.
Lý Trì Nguyệt nghe Đồ Cửu Mị thở dốc ngày càng dồn dập, tiếng thở dốc kia nghe vào trong tai Lý Trì Nguyệt lại giống như thôi tình hương, Lý Trì Nguyệt cảm thấy thân thể nàng cũng có chút khô nóng nhưng nàng cố đè nén cổ khô nóng này, nhìn Đồ Cửu Mị dáng vẻ mê hồn, nàng cảm thấy còn chưa đủ.
Đồ Cửu Mị cảm thấy thân thể mới vừa từ trên đám mây rơi xuống liền cảm giác được có dị vật đột nhiên xâm nhập vào thân thể, thân thể nàng theo bản năng khẹp chặt dị vật kia, chờ lúc nàng kịp phản ứng mới biết được đó là ngón tay của phu nhân, Đồ Cửu Mị lúc này mới chân thật cảm nhận được cho dù nàng cùng phu nhân đều là nữ tử cũng có thể làm việc nữ nữ.
Lý Trì Nguyệt cảm thấy ngón tay mình bị vây rất chặt, bên trong vừa ẩm ướt vừa nỏng rực, còn rất chặt, tiến thêm một phân cũng thấy khó khăn, Lý Trì Nguyệt cử động ngón tay, muốn đem cả ngón tay tiến nhập vào bên trong. Thân thể vốn đang rất mẫn cảm của Đồ Cửu Mị làm sao chịu nổi trêu chọc như vậy, không khỏi kêu ra tiếng.
"A....Trì Nguyệt....ân...." Đồ Cửu Mị phát hiện cảm thụ của thân thể lúc này cùng vừa rồi có chút bất đồng, nhưng cũng là đồng dạng kích thích, nàng cảm giác được ngón tay của phu nhân loạn động trong cơ thể nàng, mỗi một lần đều khiến nàng không khỏi kêu ra tiếng.
Lý Trì Nguyệt còn không thỏa mãn, thử dùng cả hai ngón tay đi vào, hai ngón tay khiến Đồ Cửu Mị có chút đau nhức, sau đó khẽ nhíu mày.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị nhíu mày liền cúi đầu mãnh liệt hôn Đồ Cửu Mị, cảm giác cùng phu nhân nồng nhiệt giao triền khiến Đồ Cửu Mị quên đi đau đớn, rất nhanh liền thích ứng dị vật trong cơ thể.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị đã thích ứng liền động ngón tay, bắt đầu ra vào mang theo mật dịch cùng tiếng thở dốc nhu nhuyễn dễ nghe của Đồ Cửu Mị, điều này khiến Lý Trì Nguyệt rất khó không động tình. Nàng cảm nhận được giữa hai chân mình dường như cũng trào ra nhiệt lưu, thì ra thân thể của nàng cũng có dục vọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.